Chương 177: Vì sao không thể quay lại

485 22 1
                                    


Trong phòng bệnh.

Sau khi cửa đóng lại, Hạ Hàn Xuyên liền buông Hướng Vãn ra, nghiêng người lảo đảo đi đến bên cạnh chiếc ghế ngồi xuống, khuôn mặt tuấn tú tái nhợt, tiếng hít thở ngày càng dồn dập.

Hướng Vãn kề sát cửa mà đứng dựa vào, mặt không chút biểu cảm mà nhìn máu theo lòng bàn tay ngồi xuống tí tích rơi xuống sàn, chất lỏng màu đỏ thâm ước quần áo, cô không nhúc nhích, cũng không nói chuyện.

Ngẩng đầu nhìn vào mắt cô, con ngươi Hạ Hàn Xuyên ảm đạm. Hắn mím môi, ấn nút cấp cứu bên cạnh giường bệnh.

Chỉ trong vài phút, bác sĩ Tiền mang theo hai y tá vội vàng chạy vào.

Đương nhìn thấy Hướng Vãn không chút tổn hao gì mà ngồi trên giường bệnh, sắc mặt bác sĩ Tiền khó coi vài phần, tức giận hỏi: "Cô lại xảy ra chuyện gì?"

"Không phải cô ấy, là tôi." Hạ Hàn Xuyên che vết thương trên bụng, thần sắc nhàn nhạt mà nói.

Hướng Vãn ở trong phòng bệnh này, cho nên bác sĩ Tiền theo bản năng mà nghĩ cô xảy ra chuyện, lúc này Hạ Hàn Xuyên mở miệng, ông ta mới phát hiện quần áo của Hạ Hàn Xuyên dính rất nhiều máu, trên sàn nhà còn có một vũng máu, thoạt nhìn cảm thấy thật ghê người.

"Ngoại thương?" Bác sĩ Tiền hỏi.

Hạ Hàn Xuyên ừ một tiếng, "Đã khâu lại rồi, có khả năng vết thương lại vỡ ra rồi."

"Vậy tại sao cậu không ở trong phòng bệnh của mình mà lại chạy qua đây ấn nút cấp cứu? Một người thì tràn dịch màng phổi, thêm vào vết thương trên đùi, một người bị ngoại thương, coi bác sĩ cấp cứu nào cũng giống nhau sao? Quả thực là hồ nháo!" Bác sĩ Tiền trừng mắt nói ra từng chữ, hướng về phía Hạ Hàn Xuyên mắng to.

Hạ Hàn Xuyên lúc này sắc môi đều tái nhợt, nhưng khi nói chuyện vẫn như cũ, "Không chết được."

"!"bác sĩ Tiền cảm thấy mỗi ngày đều sẽ có chuyện tương tự, nhưng hôm nay lại đặc biệt nhiều, hắn quay đầu quát hai y tá sau lưng, "Nhanh gọi điện thoại cho bác sĩ Chu, bảo cậu ta chạy nhanh đến đây!"

Y tá vâng một tiếng, chạy nhanh đi gọi điện thoại.

Một y tá khác chạy đến báo: "Bác sĩ Tiền, bệnh nhân phòng 612 xảy ra chuyện rồi, anh nhanh đến đó."

"Còn thất thần làm cái gì? Đi nhanh!" Bác sĩ Tiền đẩy đẩy mắt kính, lười nhìn đến Hạ Hàn Xuyên cùng Hướng Vãn, vội vã rời đi.

Bác sĩ Tiền vừa đi, bác sĩ Chu liền thở hổn hển mà chạy tới. Sau lưng là y tá đang đẩy theo xe thuốc, mới vừa cầm lấy thuốc mê lên, lại thả trở xuống, "Hạ tổng không...... không cần này....... cái này đúng không?"

"Dùng." Hạ Hàn Xuyên liếc mắt, rũ con ngươi không biết suy nghĩ cái gì mà Hướng Vãn, nói: "Quá đau, chịu không nổi."

Như vậy liền có lý do để ở lại nơi này của cô ấy lâu thêm một chút.

Bác sĩ Chu chỉ có thể một lần nữa lấy thuốc mê ra, cởi áo bắt đầu xử lý miệng vết thương.

Hướng Vãn ngồi trên giường bệnh, nhấc con ngươi nhìn lướt qua, vết thương trên bụng đã được khâu lại, lúc này một mảnh huyết nhục mơ hồ, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn.

Hạ Tiên Sinh! Yêu anh em sai rồi (Phần 1+2)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ