Chap 45. Đường cùng

1.7K 117 26
                                    

Ánh đèn chợt tắt, Thái Anh rơi vào cơn hoảng loạng khi phải đối mặt với người đàn ông trước mắt. Nàng thừa hiểu hắn ta muốn làm gì nhưng sự phản kháng yếu ớt từ một cô gái là bất khả thi.

Miệng nàng vẫn còn bị hắn bịt lại nên không thể phát ra tiếng kêu cứu. Âm thanh vang vọng trong khoang miệng chỉ còn lại tiếng lít rít chẳng thành lời.

Nàng càng phản kháng càng khiến Gia Long muốn chiếm lấy nàng hơn. Hắn mạnh bạo xé toạt một mảng áo để lộ ra bờ vai trắng nõn cùng với chiếc áo yếm lấp ló bên trong. Cơn thèm khát trong con người hắn càng lúc dâng cao.

Tất cả mọi thứ sẽ chấm dứt ở đây. Hai hàng nước mắt của nàng bỗng chốc ứa ra. Nàng rơi vào khoảng không tuyệt vọng. Trong tâm trí của Thái Anh lúc này chỉ muốn nghĩ đến Lệ Sa, nàng thật có lỗi với cô.

Gia Long cúi người xuống định hôn lấy vùng cổ của nàng thì một cổ lực đã kéo hắn ngã về sau.

"Thằng khốn". Lệ Sa vừa kịp lúc đến, cô trừng mắt nhìn vào thân ảnh tối đen trước mặt.

"Hôm nay tao phải giết mày". Giọng nói đầy căm phẫn như từng mũi dao xông thẳng vào người hắn. Chỉ tiếc là trong bóng tối không ai nhìn được vẻ mặt giận dữ của cô lúc này.

Nói rồi, cô xấn tới bắt lấy cổ áo và đấm hắn túi bụi. Mặc dù không nhìn rõ nhưng với giác quan của một con người cô có thể xác định được ngũ quan của hắn.

Những cú đấm cứ liên tục dồn hết vào một bên mặt khiến máu cũng bắt đầu chảy ra. Do bị đánh bất ngờ và liên tục khiến hắn không kịp phòng vệ nên chỉ có thể chịu trận. Gia Long lấy tay ôm lấy mặt, cảm nhận có một chất lỏng nhầy bám vào tay. Hai chiếc răng cũng theo đó mà gãy khiến hắn vừa đau vừa giận.

"Con khốn, mày dám đánh tao". Hắn chửi cô nhưng đến khi ngẩng mặt lên lại không thấy bóng dáng mờ mờ lúc nãy.

Trong lúc đợi hắn lấy lại thăng bằng, cô đã ra ngoài và kiếm bừa một cục đá to tiến vào bên trong.

Tiếng ẩu đả lúc nãy vô tình đánh thức mấy con chó trong nhà nên chúng sủa inh ỏi cả lên. Nhờ vậy mà người trong nhà bị chúng đánh thức và cả ông bà bá hộ. Hai ông bà đi hướng theo tiếng chó sủa dẫn tới cái chòi.

Căn chòi bỗng chốc sáng lên, hiện lên khung cảnh thê thảm. Hình ảnh Thái Anh ngồi co mình một góc, đôi mắt đã đỏ hoe thêm cả chiếc áo cũng chẳng còn nguyên vẹn. Ngay khi có ánh đèn, nàng bàng hoàng ôm lấy thân người mình để che đi những phần da thịt bị lộ.

Cảnh tượng khiến ông bà Lạp hoảng hốt hơn khi thấy Lệ Sa đang cầm cục đá to tiến về phía thằng Long bên kia. Ông bá hộ vội vàng ngăn cản. Còn bà bá hộ chạy lại đứng cạnh thằng Long để che chắn cho hắn, làm một màn mẫu tử tình thâm.

"Lệ Sa, mày làm gì vậy". Ông chạy lại giật lấy cục đá trên tay cô ném ra xa.

"Hôm nay con phải giết nó". Vẻ mặt cô mất hết bình tĩnh nhìn ông. Bỗng cô nhìn về phía nàng rồi hét lên: "Tắt đèn"

Nói rồi cô đi lại chiếc đèn dầu, với cơn giận dữ của mình nên đã ném nó vỡ tan tành. Sau đó Lệ Sa đi về phía Thái Anh, ôm nàng vào lòng mình.

[LiChaeng] Câu Hẹn Câu ThềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ