Chap 48. Còn bao lâu

1.9K 132 22
                                    

Sau màn cướp dâu của Lệ Sa, ông bá hộ đành phải hoãn lại hôn lễ. Ông trả lại tiền mừng cũng như quà cáp cho quan khách và tạ lỗi với họ. Hôm nay mọi chuyện thành ra như vậy làm ông mất mặt khiến cơn giận càng tăng cao.

Mọi người xì xầm nhau rồi bỏ về. Sau hôm nay chắc hẳn mọi chuyện sẽ đồn ầm khắp cái làng này.

Chuyện bên ngoài đã giải quyết xong, bây giờ người ông tính sổ đầu tiên là con Hạnh. 

Hai người gia nhân bắt nó quỳ xuống trước ông, miệng nó không ngừng kêu than.

"Ông ơi tha cho con, con biết lỗi rồi ạ". Nó biết trước kết quả sẽ như vậy nhưng vẫn cứ than khóc. 

"Biết lỗi nhưng vẫn làm?". Ông chau mày nhìn nó, xong hướng về phía tên gia nhân ra lệnh: "Bây đâu, đánh nó thật mạnh cho tao"

Tên nam nhân cầm cây trượng dài đánh thật mạnh vào người Hạnh khiến người nó đau điếng mà thét lên. 

"Ông ơi, ông tha cho con, con biết lỗi rồi". Từng giọt nước mắt cay nhòe rơi xuống nơi gò má, hai hàm răng cắn chặt lại để kìm nén cơn đau.

Nó mặc sức la còn ông không hề thương tiếc mà tha cho nó. Điều đó cũng đủ cho thấy trong lòng ông đang tức giận nhường nào. Ông vẫn ngồi chễm chệ trên chiếc ghế trơ mắt nhìn nó với gương mặt hừng lửa. Bên dưới, con Hạnh vẫn cắn răng chịu đòn, không kêu than nữa.

Bỗng bên ngoài, một người gia nhân chạy vào báo lại với ông bá hộ: "Thưa ông, chúng con không tìm được cô út"

"Lũ ăn hại". Ông tức giận quát lên. Chưa bao giờ mọi người thấy ông giận như thế.

"Trời ơi, Sa ơi là Sa. Hà cớ gì mày phải làm như thế". Ông khổ tâm gác một tay lên bàn rồi vùi mặt vào lòng bàn tay. 

Ông chợt nhớ ra điều gì đó liền ngẩng mặt lên hướng mắt về phía người đàn bà cũng đang khóc sướt kia. 

"Đồ đàn bà không biết dạy con. Tôi nói cho bà biết, bà mau đi kiếm hai đứa nó về cho tôi. Nếu trong ba ngày vẫn chưa tìm được, đừng trách sao tôi siết nhà bà". Ông trừng mắt răn đe mẹ của nàng. 

Bà cũng đau khổ lắm khi mà chưa rõ sự tình ra sao. Từ trước đến giờ con gái ở đợ nhà người ta, không biết sống ra sao. Hôm nay bỗng nhiên bị cô út nhà này dẫn đi mất hút, bà không muốn tin nhưng đây là sự thật. 

"Ông ơi, con tôi cũng là bị cô út dẫn đi. Tôi làm sao có khả năng tìm chúng nó đây hả ông?". Giọng yếu ớt của bà run lên.

"Tôi không biết. Con gái của bà dụ dỗ con gái của tôi nên bây giờ mọi chuyện mới thành ra thế này"

Con Hạnh đang bị đánh nằm sấp dưới nền nhà nhưng nghe ông nói vậy nó cũng lấy làm tức. Dù sao cũng đã bị đánh, nó liều làm lớn một lần nữa cho thỏa đáng.

"Thưa ông, cô út và Thái Anh là yêu nhau thật lòng. Không có chuyện ai dụ dỗ ai hết, con dám lấy tính mạng ra bảo đảm. Con chứng kiến được tình yêu của họ, nhẹ nhàng và đẹp đẽ hơn bao giờ hết"

*Chát

"Im ngay cho tao". Ông tát thật mạnh vào mặt nó vừa hét lên. Con Hạnh càng nói chỉ càng khiến ông thêm mất mặt.

[LiChaeng] Câu Hẹn Câu ThềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ