Chap 80: Bình yên, nhẹ nhàng ở nơi xa lạ

246 19 0
                                    

*Tách...Tách...

Tiếng lửa cháy, âm vang yếu ớt trong cái lạnh lẽo của bão tuyết. Trong làn tuyết dày, chỉ có mỗi ngọn lửa đó là hơi ấm duy nhất trong cái đêm tưởng rằng bất tận này. Nhưng bất kỳ ngọn lửa nào, nó cũng sẽ tới lúc tàn phai. Sự yếu ớt của ngọn lửa phía trước Jirou đang được thể hiện rõ qua những âm thanh. Nó nhỏ dần, nhỏ dần cho đến khi những tiếng lách tách hoàn toàn biến mất giữa tuyết trời.

*Xèo...Xèo...

Để lại đó là tàn dư, chỉ có than hồng và cột khói nhỏ và dài...Âm vang cuối cùng của tàn dư đó, nó bỗng đánh thức cậu chàng dậy. Jirou nhìn vào thứ từng là đốm lửa giữ ấm bằng sự ngơ ngác, vừa nhìn ra ngoài bầu trời xa...

"Trời...Sáng rồi à?"

Sáng, nhưng nó vẫn còn sự âm u, mây đen và bão tuyết là tông màu chủ đạo của buổi sớm này, dẫu nó có dịu hơn nhưng vẫn vài phần lạnh lẽo...Cơ mà thay vì nghĩ về tình trạng của mình lúc này, cậu lại mơ màng về những gì mình đã làm tối qua hơn...

'Mình đã ngủ thiếp đi à? Đã bao lâu rồi? Tại sao vậy...Và hình như...'

"..."

Cậu hình như chợt nhớ ra cái gì đó...Tới lúc này cậu mới mở to hai mắt với sự tỉnh táo bởi sự bất giác đầy đột ngột này. Đêm qua cậu đã ôm Sirin, và cô ấy là một Herrscher, nhận thức được điều ngu ngốc ấy, những gì cậu phản ứng đầu tiên chính là kiểm tra xem coi bản thân có bị mất đi bộ phận nào không...Và thật vui mừng rằng cậu không mất đi gì cả...Cơ mà...Hình như Jirou không cảm thấy có gì đó đang đè nặng lên vai của mình thì phải...

Phải một hồi rất lâu trước khi Jirou nhận ra điều bất thường, cậu mới quay đầu lại đi tìm nguồn gốc cho thứ gì đó đang đè lên vai của mình, và tất nhiên là một bất ngờ khác đối với cậu...

Jirou định thốt lên cái gì đó, nhưng đã kịp lấy tay che lại, đồng tử cậu mở rộng ra, cảm xúc của cậu đang hỗn loạn không lối thoát, và phần lớn trong số đó chính là sự ngạc nhiên và hoang mang...

=====Jirou Pov=====

'Cái cái cái cái...Cô...Cô ấy!'

Cô ấy ở đây ý chỉ là Sirin, còn vì sao tôi lại phản ứng như thế này thì thử hỏi coi, hôm qua tôi đã ôm Herrscher đấy, nhưng tới giờ vẫn an toàn và vẫn chẳng có chút vết thương nào cả. 

Đáng lẽ nơi tôi thức dậy là nơi nào đó trên thiên đàng rồi chứ chẳng phải cái nơi khỉ ho cò gáy này đâu. Nếu như nó chưa đủ khiến tôi ngạc nhiên thì trước mắt tôi, vẫn là nàng Herrscher ấy, và đoán xem, cô ấy đang dựa vào vai tôi và ngủ!

Và quan trọng nhất, cái vẻ dễ chịu và cảm thấy bình yên đó là sao? Tại sao nó lại ở trên gương mặt của một Herrscher chứ? Và tại sao cô ấy lại dựa vào tôi mà ngủ???

Tôi như muốn hét lên và nói ba chữ 'What the f**k' khi thấy cái biểu cảm ấy từ nàng Herrscher, nhưng tôi đã nhanh chóng bịt miệng lại để không cố ý tạo ra tiếng động gì quá lớn và từ từ tịnh tâm để biết được chuyện gì thật sự đang xảy ra...

Okay, cô ấy đang dựa vào tôi mà ngủ, và đó là cái tôi cần biết lý do nhất. Và điều quan trọng thứ hai là đừng đánh thức cô ấy lúc này, sẽ chẳng ai biết cái hậu quả sẽ như thế nào đâu...Trong đầu tôi lúc này có đúng một suy nghĩ duy nhất.

(Honkai impact 3)Hình bóng của bình minhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ