Sau khi TaeYong rời đi, cuộc hẹn tháng sau như một ngọn núi lớn đè lên người Minjeong.
Đại sư huynh muốn gặp nàng và chuyện người kia muốn đích thân gặp nàng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Chuyến này đi có quá nhiều ẩn số nhưng nàng lại không thể không đi.
Bắt đầu từ ngày TaeYong đến, Minjeong vừa đưa Tiểu Min đi khắp nơi vui chơi ăn uống, vừa dồn hết tâm sức của mình vào của Studio Pureté và tuyên truyền cho Thiên Hạ, thỉnh thoảng còn phải rút thời gian đi thăm ông nội vài lần nữa.
Sau khi hậu kì của Thiên Hạ hoàn thành, hàng ngày nàng phải bay tới khắp các thành phố để tuyên truyền.
Ai cũng biết, tuyên truyền là việc còn mệt hơn quay phim tới cả trăm lần.
Minjeong phải bay khắp nơi với cả đoàn, không sót thành phố nào. Trong những lúc không phải đi tuyên truyền, nàng phải giành giật từng giây từng phút để bàn bạc với DongHae về chuyện tham gia giải Fashion Awards.
Giờ nàng chỉ hận không thể đem tất cả thời gian phân làm hai, thời gian ngủ mỗi ngày rút ngắn lại chỉ còn bốn năm tiếng đồng hồ.
Trong một tháng, chuyện nàng phải làm quá nhiều...
Nói chuyện vài câu với Tiểu Min rồi Minjeong mới gọi tới Studio.
"Alo, Seung Eun..."
"Chị Minjeong, không... không xong rồi! Giám đốc Do xảy ra chuyện rồi! Chị... chị mau mau qua xem một chút đi!"
"DongHae xảy ra chuyện gì? Cậu ấy làm sao?"
"Giám đốc Do đột nhiên ngất xỉu !"
Minjeong hơi biến sắc: "Đang êm đẹp sao tự dưng lại ngất xỉu? Đừng hoảng, chị đang trên đường rồi sẽ tới ngay!"
Thằng nhóc ngu ngốc này! Tám phần là mệt quá nên mới ngất đi đây mà!
Studio PURETÉ.
Nàng vừa mới đẩy cửa đi vào đã thấy DongHae sắc mặt tái nhợt ngồi giữa một đống giấy bị vo tròn, cô trợ lý Seung Eun thì ngồi cạnh khóc đến đỏ cả mắt.
"Chị Minjeong Chị tới rồi!" Seung Eun vừa mới thấy nàng đã thút tha thút thít nghẹn giọng nói:
"Em đã gọi xe cấp cứu nhưng bệnh viện bên kia nói hiện đang quá bận nên không cho xe tới được, mà một mình em lại không vác nổi anh ấy..."
Minjeong ném túi xách với di động trong tay ra ghế cùng với cho Seung Eun dìu DongHae vào giường trong phòng ngủ...
"Chẳng phải chị đã bảo em chăm sóc cậu ta cho tốt sao? Tại sao mới mấy ngày không gặp cậu ta đã gầy như thế này!" Minjeong nhăn trán.
Seung Eun nghe vậy thì tủi thân: "Chị Minjeong... em không khuyên được... chị không biết chứ, bình thường nhìn giám đốc Do có vẻ ôn hòa nhưng một khi đã làm việc thì cứ như hóa điên ý, đáng sợ lắm em chỉ cần làm ồn chút thôi là anh ấy sẽ mắng em. Đến đi bộ em cũng không dám bước mạnh chứ đừng nói là giục anh ấy ăn cơm nghỉ ngơi... Chị Minjeong, hay là chị thử nói chuyện với anh ấy đi, anh ấy chỉ nghe lời chị thôi..."
"Được rồi, về sau chị sẽ bảo cậu ta."
...
Minjeong với trợ lí chăm sóc đến nửa đêm thì rốt cuộc cậu ta cũng tỉnh.
BẠN ĐANG ĐỌC
jmj - chọc tức bà xã - phần 2
Fanficfic gốc: có li ở bên author: dupblue *** Trước đó có quá khứ, địa vị, gia đình là rào cản của chúng ta Liệu sau này ? "Yên tâm có Jimin ở bên em"