CHƯƠNG 7: Vai trò của một Công chúa

21 2 0
                                    

CHƯƠNG 7: Vai trò của một Công chúa
Edit: Gấu túi nhỏ
Tôi suy đoán chắc hẳn anh ta đã làm ra hành động như một điều sỉ nhục đối với Công chúa, hay chuyện gì mà cô ta không thể chịu đựng nổi. Đúng là không có giới hạn nào cho mức độ điên rồ của Công chúa.
Còn bây giờ, cô Công chúa đó đã là tôi.

"Thời gian trôi qua không phải rất nhanh sao? Đã năm năm rồi...Nhìn lại những năm qua, ta cảm thấy như thể mới hôm qua."- Nhà vua cảm thán.

"Năm năm..."- tôi lẩm bẩm.

"Đúng vậy, sau khi cả hai vừa mới xác định mối quan hệ. Đã gần đúng năm năm rồi."

Đột nhiên, tôi nhớ đến độ tuổi hiện tại của Công chúa, cô ấy hiện giờ mới hai mươi ba tuổi. Như vậy năm năm trước, Công chúa mới mười tám?- nhưng tuổi tác không có ý nghĩa gì khác biệt khi cô ấy vẫn rất độc ác ở độ tuổi còn trẻ như thế.

"Và thế là ta đang nghĩ, Via..."

Via là biệt danh mà Đức vua dùng để gọi em gái mình. Mặc dù Công chúa có tính cách quái gỡ như thế nhưng Nhà vua vẫn rất trân trọng cô ta. Và tôi tự hỏi liệu ông ta đã làm gì khi không hề quan tâm hay sửa chữa những thói chuyên quyền của Công chúa cho đến khi mọi thứ bung bét ở thời điểm này. Đây chẳng phải là bỏ bê trách nhiệm của mình sao? Có thể chính bản thân ông ta là thủ phạm đã nuông chiều tính cách của Công chúa bằng cách mặc cô ta làm bất cứ điều gì cô ta muốn chỉ vì cô ta là thân nhân duy nhất của ông ấy. Hoặc có lẽ do người phụ nữ đó sẽ không bao giờ thay đổi dù ông ấy có cố gắng thế nào. Bất kể câu trả lời là gì, bây giờ nghĩ về nó là vô ích.

"Lần này khi cậu ta trở về...hãy đối xử tốt với cậu ấy chút nhé, được không?"

"..."

Hoàng đế đang nhìn tôi với ánh mắt nghiêm túc. Ông ấy ngồi ở chỗ hơi xa nên tôi không dám hứa chắc nhưng bầu không khí đã hoàn toàn thay đổi.

"Ta đang nói về lòng nhân từ mà em đã thể hiện ngày hôm qua."- rốt cuộc Nhà vua cũng đề cập đến chuyện của Etsen và Arielle.

Lòng nhân từ? Có phải đó là điều mà người khác trông thấy không?

"Ta vốn không mong đợi gì nhiều. Tuy nhiên, khi ta nghe được những gì đã xảy ra ngày hôm qua, ta tự hỏi liệu em có thay đổi thái độ không." Ông ấy cho rằng câu chuyện trên đơn thuẩn là một sự thay đổi. Chứ không phải do một linh hồn khác chiếm cứ trong cơ thể Công chúa- "Vậy nên, hãy dịu dàng với cậu ta một chút? Chúng ta không thể lãng phí một tài năng như Paesus được, được không em?"

Giờ thì tôi đã lờ mờ hiểu tại sao Hoàng đế lại có tâm trạng tốt như vậy. Đó là bởi vì sự thay đổi của Công chúa- là điều mà ông ấy đã rất chân thành mong chờ, nên ông ấy không muốn tin rằng sự thật đằng sau còn đáng ngờ hơn thế.

"Em đã hiểu ngài muốn nói gì."- tôi lặng lẽ đáp. Thật là một bi kịch trớ trêu. Bản thân tôi mới là kẻ mà người khác mong muốn Công chúa trở thành, trong khi Công chúa thực sự đã biến mất. Tôi cố mỉm cười với Hoàng đế.

Tôi sẽ cố gằng hoàn thành tốt vai trò của một Công chúa. Tôi tự hứa với Hoàng đế. Đó là cách tốt nhất mà tôi có thể nghĩ đến để bày tỏ lời chia buồn sâu sắc của tôi đối với ngài- người đã đánh mất đi em gái duy nhất trên thế gian này.

[ Harem ngược] Tôi lạc vào thế giới trò chơi Harem ngượcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ