CHƯƠNG 30 : Lệnh trừng phạt

8 1 0
                                    

CHƯƠNG 30 : Lệnh trừng phạt

Edit: Gấu túi nhỏ

Bàn tay phải của bốn kẻ chủ mưu chính đều bị chặt đứt đến hết cổ tay. Sau khi được các thầy thuốc cầm máu tại chỗ, khâu lại và điều trị toàn diện trước khi tất cả bị trục xuất ra khỏi cung điện. Tất cả những thủ phạm khác phạm lỗi nhẹ hơn đều bị nhận bảy roi và cũng bị trục xuất.

Bọn họ đều hét lên đau đớn khi nhận hình phạt, trong khi Công chúa bình thản đứng trước mặt, giọng nói to và rõ ràng, đảm bảo với họ rằng: nỗi đau trước mắt sẽ bị lãng quên theo thời gian, vết thương này sẽ sớm lành lại, nhưng cảnh tượng về cổ tay bị cắt đứt sẽ là lời nhắc nhở suốt đời về tội lỗi của họ. Đây chính là hình phạt của người dành cho bọn họ.

Éclat không thể ngừng nghĩ về đôi mắt của ngài ấy. Chỉ một ngày rưỡi sau khi lệnh không được nhúng tay vào chuyện này, anh lại thấy mình đang đi về phía cung điện của Công chúa. Anh không có cách nào giải thích được cảm xúc của mình. Bình thường, anh chỉ đến khi có lý do chính đáng, nhưng lúc này anh cảm thấy như bị mê hoặc, bị tước bỏ mọi lý trí hay ý chí.

"Ngài ấy ở đâu?"- anh hỏi khi đến nơi.

Ngay cả khi được thông báo rằng Công chúa không có trong phòng, anh vẫn không thể không hỏi thêm, mặc dù trong đầu anh đã phỏng đoán rằng cô đang muốn ở một mình. Nữ hầu gái trực phòng cũng nghĩ như vậy, nhưng cô ấy vẫn nói cho anh biết rằng Công chúa đang ở một mình trong một hành lang hẻo lánh dẫn đến hàng cây nằm bên ngoài cung điện, nên đương nhiên không có nhiều người quan tâm đến đó để làm gì.

Dựa vào khung cửa sổ lớn được đặt sát tường, Công chúa đang dõi mắt về phía xa xăm. Cô chỉ quay đầu lại khi Éclat cố tình gây tiếng ồn để thông báo về sự hiện diện của anh.

"Thưa ngài."- anh thưa.

Công chúa lặng lẽ mỉm cười với anh rồi quay lại phía cửa sổ, mặt trời nhuộm một màu cam nồng cháy khi nó lặn khuất sau bóng núi. Lần đầu tiên sau một thời gian dài, Éclat không biết phải nói gì. Anh thậm chí còn chưa từng có cảm xúc này khi lần đầu tiên gặp Hoàng đế dù khi đó anh vẫn còn trẻ. Cuối cùng Công chúa vẫn là người lên tiếng trước, chưa hề rời mắt khỏi khung cảnh ngoài cửa sổ. Cô ấy trông có vẻ vô cùng bất an- "Mọi chuyện đã xảy ra đúng như anh đã nói."- cô ấy bình thản đáp.

"..."

"Sao anh không nói gì cả?"

"Điện hạ, xin đừng bận tâm quá nhiều đến những thứ này."- Éclat trả lời.

Công chúa bật cười một cách gượng gạo, anh đành bạo gan bước một bước lại gần. Cô ấy nhìn anh một lúc rồi lại quay mặt đi.

"Ta biết là anh sẽ nói thế mà."

Éclat không thể hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

"Anh đã nói với ta rằng đó không phải là vấn đề đúng hay sai."- cô tiếp tục- "Nhưng hãy nói cho ta biết, anh có nghĩ tất cả những điều này là đúng hay không?"

"Là gì vậy, thưa Điện hạ?"

"Hình phạt của ta dành cho bọn họ."

"Thần tin điều đó là đúng đắn, thưa Điện hạ."- Éclat tự tin đáp. Không cách nào biết được Công chúa của mình đang nghĩ gì, anh chỉ có thể trả lời bằng sự chân thành. Trước câu trả lời của anh, Công chúa chỉ chống tay ngồi trên mép cửa sổ, quay lưng về phía anh:

[ Harem ngược] Tôi lạc vào thế giới trò chơi Harem ngượcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ