sau trận hôm qua ai nấy đều say khướt nên đâu có dậy sớm nổi, khoảng tầm bảy tám giờ gì đó rhymastic về đến nhà thì hãi cả hồn khi thấy cái đống hỗn độn ở phòng khách cùng lúc này thì người dọn dẹp nhà thuê mà hôm qua andree gọi cũng đến, xem như là giải quyết được một kiếp nạn.
trả công xong và tiễn người dọn dẹp ra về, rhymastic định lên phòng tìm justatee để gọi cậu dậy ăn sáng vì giờ cũng muộn rồi thì gặp được andree đang từ cầu thang đi xuống. vì hôm qua gã không uống mấy, toàn lén đổ đi nên không say được nhưng dậy tầm này thì chắc là cũng mệt lắm.
" hôm qua dữ lắm hả ? sao trông anh mệt thế ? "
" bị mấy bố hành cho không mệt mới lạ. "
rhymastic chỉ cười sau đó mời gã xuống lầu uống cà phê, thôi thì để mọi người ngủ cho đã rồi dậy cùng nhau đi ăn sau. ngồi tâm sự với ông anh lớn tí, lâu rồi cũng không được dịp nói chuyện với nhau lâu như này.
" nghe tee bảo dạo này anh phơi phới lắm. "
" ừ, yêu trẻ con nên phải phơi phới chứ. "
andree vui vẻ đáp lời rhymastic, đến bây giờ thật sự gã chỉ cần nghĩ đến em thôi cũng nhoẻn miệng cười được, cái đấy người ta gọi là simp bồ.
" hai người nói gì mà vui vậy ? "
justatee ngáp dài ngáp ngắn đi xuống lầu tụ họp chung với hai người kia. cậu rất thản nhiên theo thói quen đi đến và ngồi xuống cạnh andree, thói quen này đi theo cậu cỡ chục năm rồi nên rhymastic cũng không nói gì, đâu cũng do hắn không chịu bày tỏ sớm nên không dám ho he.
" nói chuyện linh tinh thôi. "
andree biết ý nên khéo đuổi justatee sang ngồi cạnh rhymastic bằng cử chỉ tay, không làm chuyện mờ ám nên không sợ nhưng nghĩ chắc ai kia cũng tủi thân, người yêu mình mà cứ dính lấy bạn mình như sam thì cũng không nên lắm mặc dầu họ coi nhau là anh em thân thiết.
" anh muốn ăn gì để chọn địa điểm trước, lát mọi người dậy rồi đi cả. "
" thôi lười lắm, đặt về nhà ăn đi. "
justatee ngáp dài rồi nói sẵn tiện ngả người xuống nằm trên đùi rhymastic lướt điện thoại đặt đồ ăn luôn, toàn người nhà với nhau cả nên justatee không ngại đâu.
" ông kia, thằng bảo thích ăn gì để đặt này. "
" cơm tấm, bún chả, cà ri... chắc vậy. "
andree liệt kê ra một loạt các món hai người thường ăn với nhau cho justatee nghe. rhymastic và justatee chỉ quay sang nhìn nhau rồi nghiêm túc hỏi andree.
" có thật là món thằng bảo thích không ? "
" ừ, ở nhà thường là bọn anh ăn thế. "
" nhưng anh toàn nói về món anh thích ăn. " - rhymastic nói.
....
không khí dần trở nên im lặng, andree định nói gì đó xong lại thôi, hoàn toàn không biết phải nói gì.
" anh đã từng hỏi nó bao giờ chưa ? "
andree liền lắc đầu, thực sự là chưa bao giờ hỏi em về những điều đó cả. từ đầu đến cuối luôn là em nấu cơm cho gã ăn, toàn là nấu những món gã thích, dần già gã lại đinh ninh em cũng thích chúng như gã vậy nên không thắc mắc gì cả.