7

42 0 0
                                    


Máu

TảXuyên Trạch biết Tống Triết ở bên trong phản ứng đầutiên là muốn làm thịt y trực tiếp ngay tại chỗ, nhưnghắn nghĩ lại như vậy thấy tiện nghi cho y quá, đã muốnbắt y đem đi bán tới Tam Giác Vàng, thế nhưng còn chưachờ hắn hạ mệnh lệnh thì từ bên trong đi ra mộtngười, người này trực tiếp đi tới trước mặt hắnnói, "Ngài Tả, đại thiếu gia chúng tôi nói lần nàyđại thiếu gia giúp cậu đem cấp cao bang hội tụ tậplại, cậu giúp đại thiếu gia xử lý những thứ tạpnham, coi như huề nhau."

Lúcnày Tả Xuyên Trạch vẫn ngồi trong xe ở ven đường, vẫnchưa đi đến cửa quán rượu, người của Tống Triếtcó thể dễ dàng tìm tới nơi này như vậy đã nói lênđược người của y là đang ở gần đây, hơn nữathường xuyên chú ý biến động bên này.

TảXuyên Trạch híp đôi mắt đen lại, biết mình ngày hômnay muốn bắt y là không được, nhưng mà nếu cấp caobang hội có thể thâu tóm nhanh gọn như vậy hắn tựnhiên là sẽ không bỏ qua cơ hội này, lập tức liền ralệnh thủ hạ vọt vào, nhưng lại phải nhắc nhở bọnhọ bỏ qua người kia.

Bầutrời chẳng biết lúc nào đã hạ xuống cơn mưa nhỏ, TảXuyên Trạch cũng đã đi tới trước cửa quán bar, hắnđứng thẳng ngẩng đầu, xuyên qua tầng tầng mưa rơinhìn bầu trời u ám, phía trên kia không thấy một vìsao, đã có ánh trăng nhàn nhạt xuyên qua tầng tầng mâyđen cao xuống đây, đem bầu trời chiếu rọi thành màuxanh.

TảXuyên Trạch nhìn không thấy ánh trăng, thế nhưng máu bạongược trong cơ thể đang hổn loạn thậm chí sắp sửabộc phát ra lại rất rõ ràng nhắc hắn hôm nay là trăngtròn, vô cùng rõ ráng nhắc nhở hắn người đàn ông kiađã từng ban cho hắn tất cả.

Hắnnắm chặc cáng đao trong tay, bên trong quầy rượu tiếngkêu thảm thiết cùng với không khí nguy hiểm dần lantràn ra, khiến máu tùy tiện va chạm trong cơ thế hắncàng thêm khó khống chế, khiến ngay cả đầu ngón tayhắn đều đối với máu tươi sinh ra một tầng khát vọngđến phát run.

Hắnbiết hắn bây giờ có thể tuỳ thời vọt vào chém giếtmột cách thoải mái, giảm bớt sự tàn bạo trong cơ thể,thế nhưng hắn vẫn không nhúc nhích, hắn chỉ là đơnthuần không muốn thuận theo mà thôi, không muốn nghe theovật mà người đàn ông kia lưu lại cho hắn.

Âmthanh bên trong dần nhỏ lại sau đó biến mất, Tả XuyênTrạch lẳng lặng nghe, hắn biết phía sau đi ra hai người,hắn vẫn không quay đầu lại, bởi vì hắn có thể đoánđược người đến là ai.

Thủhạ của hắn lúc này cũng chạy tới bên cạnh hắn, "Chủnhân, nhiệm vụ hoàn thành."

TảXuyên Trạch "Ừ" một tiếng, nói, "Xử lý sạch sẽ."

"Vâng."

TốngTriết đi ra quán bar liếc mắt nhìn người trước mặt,thủ hạ đi theo cầm trong tay chính là cây dù, phân phócậu ta đi tìm một cái khăn sạch sẽ, sau đó y đứngtại chỗ cũng không nhúc nhích.

Yđang nhìn Tả Xuyên Trạch.

Lúcnày Tả Xuyên Trạch hoàn toàn không còn sự kiêu ngạo vàtà ác thường thấy, mà là một người đắp lên một vẻhiu quạnh, mà bên trong vẻ hiu quạnh này hình như có vậtgì đấy đang nhộn nháo, muốn phá kén ra. Hai loại lựcnày va vào nhau khiến bên người hắn tao nên một bứctường dầy dặn lạnh như băng, từ chối bất kể kẻnào tới gần, cũng từ chối bất kì thứ gì ấm áp.

CHSBNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ