41

31 1 0
                                    


Thuốc mê

Lào Caináo nhiệt vô cùng,đoàn người rộn ràng xắn tay áo,trên mặt của mỗi người đều lộ vẻ tươi cười rựcrỡ, từng quầy hàng buôn bán đều rất thịnh, TốngTriết lôi kéo hắn ở trên đường đi dạo một hồiliền hướng sân nhỏ của bọn họ đi đến, trên đườngtrước một tiệm gia đình bán bánh trung thu dừng lại,hỏi, "Muốn ăn không?"

TảXuyên Trạch theo y đi dạo một vòng, hắn chưa từng cảmnhận bầu không khí náo nhiệt như vậy, cũng không cótừng thể nghiệm qua cảm giác như vậy, thật giống nhưnhìn cảnh tượng trước mắt tâm tình của mình cũng cóthể đặc biệt theo thần thái tung bay, suy nghĩ của hắnliền không khỏi bay xa, đoạn đường này mang lại chohắn rất nhiều kỳ lạ, xuất đạo tới nay hắn bịnhững người nhận thức nhìn hắn với ánh mắt vĩnhviễn đều mang e ngại, nhưng đoạn đường này đi mộtchút dừng một chút, cùng người này cãi nhau, ngườixung quanh ném ánh mắt trên người bọn họ phần lớnmang theo chân thật thân thiện, không có đáng ghét cùngsợ hãi, khiến hắn mỗi khi thấy thì tâm tình đều trởnên rất kỳ quái, loại tình huống này là hắn trướcđây chưa bao giờ nghĩ tới, chính là giống như ngườinày đã từng đối với hắn nói như vậy, cởi bỏ mộtthân hào quang này, hắn Phùng Ma Tả Xuyên Trạch có mộtngày vậy mà cũng có thể một lần làm người thường,một lần làm người bình thường.

Mà bâygiờ, đêm nay trăng tròn. Hắn nhìn trước mặt nhiềungười như vậy, máu trong cơ thể lại kỳ lạ không cótrở nên càng thêm bạo ngược, trái lại bởi vì cảnhtượng náo nhiệt mà từ đáy lòng sinh ra một tia cảmgiác lạ lẫm, loại cảm giác này rất xa lạ, nhưng chỉlà có một chút khẳng định, chình là hắn cũng không hềghét cổ kỳ lạ này.

Nhưnghắn cũng không biết cuộc sống như thế rốt cuộc làcó phải hay không hắn mong muốn, giết Hắc Yến sau đóhắn vẫn như cũ không biết kế tiếp muốn đi làm gì.Tả Xuyên Trạch dưới đáy lòng thở dài một tiếng,thầm nghĩ chẳng lẽ muốn cùng người kia tiếp tục dâydưa tiếp? Dây dưa bao lâu? Bọn họ đáy lòng đều rõràng, trừ phi có một bên diệt vong hoặc thoả hiệp,bằng không dây dưa chính là cả đời này.

TốngTriết thấy hắn đứng tại chỗ không nói lời nào liềntiến tới, cười nhạt nói, "Nghĩ gì thế, biểu tìnhnghiêm túc như vậy."

TảXuyên Trạch liền hoàn hồn, hắn nhìn cửa hàng trướcmắt, không khỏi nhướng mi lên, "Bây giờ ăn bánh trungthu?"

"Ừ,"Tống Triết cười lên tiếng, "Dù sao trở về tối naycũng không ngủ, ăn bánh trung thu ngắm trăng là một lựachọn tốt."

TảXuyên Trạch nhún nhún vai tuỳ y đi, hai người liền muabánh trung thu trở lại nơi ở, đều tự tắm một cái,lúc này mặc áo ngủ thoải mái ngồi ở trên ban cônguống trà ăn bánh trung thu, đỉnh đầu là trăng tròn sángsủa, phía dưới là đoàn người rộn ràng xắn tay áo,gió đêm thổi tới, nhẹ nhàng khoan khoái thoải mái, dễchịu vô cùng.

TảXuyên Trạch nháy con ngươi yêu dã nhìn chằm chằm vàobầu trời trăng tròn, một lát mới nói, "Tôi ngày hômnay mới phát hiện trăng tròn thật ra cũng rất đẹp."

TốngTriết cười khẽ, "Điều này nói rõ tâm tư của emthay đổi." Y nói xong nhìn ly trà trước mặt sắp thấyđáy, đưa tay một lần nữa rót cho hắn một ly.

CHSBNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ