Khi Thiên Tỉ về đến nhà, Thiên Hy mừng mừng tủi tủi ôm chặt lấy cậu. Trên đường về Thiên Tỉ vốn còn thấp thỏm không yên, cậu sợ lần này về sẽ gặp phải tình huống khó xử như lần trước. Nhưng cũng may, Lục Yến Tùng không có ở đó."Chị, cha có nhà không? Gần đây cha còn đi đánh bạc nữa không ạ?" Thiên Tỉ vừa để hành lý xuống vừa hỏi Thiên Hy.
"Đang ở nhà. Đã ngủ rồi." Thiên Hy tươi cười, tinh thần xem ra rất tốt. Có lẽ vì gần đây cha không làm cho chị buồn phiền gì nữa.
"Hai ngày nay rất đàng hoàng, đi làm rất đúng giờ. Chị cũng đã tìm được một công việc tương đối nhẹ nhàng."
Nghe Thiên Hy nói vậy, Thiên Tỉ thở ra nhẹ nhõm. Nghiêng đầu nhìn vào phòng cha ngủ, mặt cậu nở nụ cười thỏa mãn.
"Như thế này mới có chút cảm giác của gia đình." Thiên Tỉ không nhịn được than nhẹ, rồi xoay đầu lại, "Chị, chị làm việc gì vậy? Có vất vả quá không? Giờ em về rồi, thật ra chị không cần phải đi làm đâu mà."
"Em không phải lo cho chị, bác sĩ nói bây giờ chị không sao rồi. Hơn nữa chỉ là công việc văn phòng thôi, có vất vả gì đâu."
Thiên Hy vừa giúp em trai thu dọn đồ đạc, vừa cười nói, "Nếu chị cứ ở nhà suốt ngày như vậy mới buồn bực mà sinh bệnh đó."
Hiếm khi thấy Thiên Hy vui vẻ như vậy, Thiên Tỉ vốn muốn hỏi chuyện giữa cô và Lục Yến Tùng hiện tại thế nào, nhưng cuối cùng không hỏi ra miệng. Bây giờ cha không còn đi đánh bạc nữa, tất nhiên Thiên Hy cũng không còn bị Lục Yến Tùng khống chế nữa...Hơn nữa, xem tâm tình chị tốt thế này, hẳn là đã cắt đứt quan hệ với Lục Yến Tùng rồi cũng nên.
"Khuya rồi còn ngẩn người ra đó làm gì hả? Mệt quá à?" Thiên Hy đẩy đẩy Thiên Tỉ.
Thiên Tỉ lúc này mới hoàn hồn. Cười hì hì, "Không có, cảm thấy trở về đột ngột thế này, có vẻ không chân thực. Bắt đầu từ ngày mai, công việc của em sẽ chính thức đi vào hoạt động, nên cũng hơi thấy hồi hộp."
"Đừng lo, sáng mai chị sẽ dậy làm bữa sáng cho em." Thiên Hy khuyên em gái xong nghĩ đến gì đó: "Đúng rồi, lần trước chị đã giúp em trả lại váy cho anh Vương rồi."
"Ừm. Em có nghe anh ấy nói rồi."
"Hai người gặp nhau rồi sao?" Thiên Hy nhìn cậu.
Thiên Tỉ giương môi, không che giấu được sự vui vẻ, thành thật gật đầu, còn khai báo thêm: "Mới vừa rồi là anh ấy đưa em về đó."
Trên gương mặt thanh tú của Thiên Tỉ hoàn toàn không giấu được tình cảm ngọt ngào. Điều này khiến Thiên Hy có phần hâm mộ. Tình yêu đối với cô mà nói là một từ ngữ rất xa vời. Mặc dù...Từ sau hôm ấy đã hoàn toàn cắt đứt quan hệ với Lục Yến Tùng, anh ta cũng không có tới tìm mình, nhưng tên ác ma đó ít nhiều gì cũng để lại bóng ma trong lòng cô. Khiến cô không dám dễ dàng tiếp nhận người nào khác nữa.
"Lần trước lúc chị đi đưa quần áo, anh ta nghĩ chị là em. Nên vội vàng chạy xuống lầu, sau khi nhìn thấy chị thì rất thất vọng." Thiên Hy nói với Thiên Tỉ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng Giám Đốc , Tha Tôi Đi ( Khải -Thiên )
FanficHơi cẩu huyết , nhưng cũng rất hay ::)) Chính là có chút biến thái .. Nam nhân có thể mang thai ,.... Ai dị ứng làm ơn comeback !!::)) -------------------- Một lần nữa đính chính lại ::)) TUI LÀ NAM NHÂN NHAAAAAAAA~~|| ĐỪNG GỌI LÀ CÔ NỮA ~~~~...