Episode 18

4.2K 321 30
                                    

Heeyeon p.o.v

Tôi không biết mình đã nghĩ gì khi nói ra mấy lời đó. Nhìn vẻ mặt phút trước còn hồ hởi mà phút sau đã lạnh như băng của Junghwa khiến tim tôi như bị thắt chặt lại. Việc tôi làm hôm nay không sai nhưng cách thức để làm thì quả thật có chút tàn nhẫn với Jjung rồi...

"Trung tá!" - Tôi hoàn hồn gọi lớn trước khi Junghwa đi khuất sau ngã rẽ cuối hành lang - "Nếu có thể xin em hãy kiên nhẫn một chút.."

Bóng em ấy khuất mất trước khi tôi nói dứt lời.. Không biết em ấy có nghe được những lời nói đầy muộn màng đó không nhưng tôi cũng đành chịu, cũng tại chính mình trước mà thôi. Dẫu sao tôi vẫn mong em ấy đã nghe thấy. Chỉ cần kiên nhẫn một chút thời gian nữa thôi....

Xung quanh tôi lúc này sự tĩnh lặng thấu đến tim gan. Chẳng phải nhà ngục này luôn ồn ào sao? Sáng thì ồn ào cãi vả, tối lại ồn ào dục ái... Chẳng phải như vậy sao?!

..Vậy mà cớ gì bây giờ nó lại im lặng đến thế này? Cớ gì chỉ có mỗi lòng tôi là gào thét trong im lặng...

Tôi - lại một lần nữa là kẻ tội đồ.

Junghwa - lại một lần nữa chịu thêm một nỗi đau vì tôi.

Có lẽ tôi đã không nên mở lòng mình ra quá sớm như vậy. Tôi phải hiểu trong hoàn cảnh này thì chuyện gì nên làm, chuyện gì không... Nhưng tôi đã không hiểu gì cả, đã làm theo cảm xúc để rồi lại phạm sai.

Ít nhiều thì cho đến hiện tại tôi vẫn là kẻ tù tội, một kẻ tù tội với cái án chung thân không còn tương lai. Junghwa thì khác... Em ấy là cảnh sát, là chỉ huy của người khác, là kẻ đứng đầu trại giam, là một kẻ chấp pháp với tương lai rộng mở... Chỉ suýt chút nữa tôi đã hại chết tương lai của em ấy rồi.

Thật may mắn khi có thể nghe lời cảnh báo từ bố. Nếu hôm nay bố tôi không nói cho tôi biết về những lời bàn tán thậm chí là tố cáo Junghwa và tôi thì có khi tôi vẫn mắt nhắm mắt mở để được ở cạnh em ấy như những ngày ngắn ngủi vừa rồi. Những ngày mà với tôi nó như sự tái sinh sau mấy năm ròng rã tồn tại lay lất trong trại giam này. Nhưng sự tái sinh của tôi lại là sự kết thúc của Junghwa, kết thúc sự nghiệp, kết thúc hạnh phúc.. Thậm chí còn là kết thúc cuộc đời ở nơi chỉ có bốn bức tường này..

Flashback

"Nếu như những ngày tháng tươi đẹp này của chúng ta kết thúc thì sao?" - Em ngước nhìn tôi với đôi mắt long lanh đầy lo lắng

"Lúc đó Hani và em sẽ bắt đầu những chuỗi ngày còn đẹp hơn bây giờ nữa"

"Hôm bữa chính chị vừa bảo mọi thứ rồi sẽ đến điểm dừng, nói xạo em hả?"

Junghwa nhéo mũi tôi rồi tiếp tục nhõng nhẽo.

"Thì có khi sẽ dừng... Nhưng rồi sẽ lại bắt đầu. Có khi sau này sẽ có người khác cùng em bắt đầu tuyệt hơn với Hani nữa. Em không thích vậy sao?"

Under Grand Hotel - EXID (NC-17)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ