Tháng bảy lưu hỏa, tháng tám vị ương, người xưa nói thật là không sai. Lúc đến tháng bảy âm lịch, tháng tám dương lịch, trong không khí tựa hồ có thể nghe thấy được một mùi đất oi bức bốc lên.
Hạ Dịch Ngôn xin đến ở nhà của tỷ tỷ, liền có thể tránh né sự quản thúc của cha mẹ, lại có thể ở cùng dưới một mái hiên với tỷ tỷ. Ban đầu Hạ phụ không đồng ý, tỷ tỷ ngươi ban ngày ở phòng thí nghiệm bận rộn nhiều việc, buổi tối có lúc còn phải tăng giờ làm việc, tiểu hài tử không cần làm cho thêm phiền phức. Tiểu nam sinh cúi đầu không nói lời nào. Vẫn là nhờ Hạ Dịch Nặc, nàng nói ban ngày đưa Tiểu Ngôn đến lớp hội họa gần đó, buổi tối đón về nhà là được rồi. Tiểu nam sinh vui vẻ bắt đầu nhảy nhót.
Tối hôm đó ăn cơm tối xong, Hạ Dịch Nặc liền dẫn tiểu nam sinh đi dạo dưới tiểu khu. Đợi đến lúc hai tỷ đệ đi lại nhiều vòng quanh tiểu khu, rốt cuộc nhìn thấy thân ảnh của Lương Giác Quân.
Hạ Dịch Nặc nắm tay tiểu nam sinh, vẻ mặt vui mừng: "Sư tỷ!"
"Lương tỷ tỷ!" Tiểu nam sinh la lên một tiếng vang dội, lộ ra hàm răng sữa nho nhỏ sáng lóng lánh.
Lương Giác Quân: "Tiểu Bảo? Tiểu Ngôn? Chào buổi tối a!"
Hạ Tiểu Bảo: "Vừa trở về sao?"
Lương Giác Quân: "Đúng vậy a, ăn cơm ở nhà ăn của trường xong xuôi rồi mới trở về."
Hạ Tiểu Bảo: "Ah, chúng ta ăn cơm xong liền xuống dưới lầu đi tản bộ."
Tiểu nam sinh: "Ân, cũng đã đi tản bộ được một giờ rồi."
Lương Giác Quân ngồi xổm xuống, sờ sờ đầu tiểu nam sinh: "Thật lâu không thấy, Tiểu Ngôn lại cao lớn rồi!"
Tiểu nam sinh cũng không tránh né, ưỡn thẳng sống lưng lên kiêu ngạo mà nói: "Mẹ nói, sau này ta còn cao hơn ba của ta!"
Lương Giác Quân mở dáng tươi cười dịu dàng, ánh mắt tràn ngập yêu mến, làm cho người ta không có cách nào dời tầm mắt đi được.
Hạ Tiểu Bảo: "Khụ, sư tỷ, thứ bảy có thời gian rãnh không? Hẹn vài bằng hữu đi đến Đổng trang chơi, có hứng thú cùng nhau đi hay không?"
Tiểu nam sinh vội vàng nói thêm vào: "Lương tỷ tỷ, cùng đi với chúng ta đi!"
Hạ Tiểu Bảo: "Tiểu Ngôn cũng sẽ đi, còn có Mạch Mạch, Quý Khang, ca của ta, sư đệ của ta là Kha Định Hào, hẳn là cũng sẽ đưa Trần Điện Điện theo."
Cặp mắt của hai tỷ đệ mở to sáng long lanh, thật sự là không có bất kỳ lý do gì để từ chối.
Lương Giác Quân cười nói: "Được."
Hạ Tiểu Bảo: "Tự chúng ta lái xe đi, chuyện ăn ở đều đã sắp xếp xong xuôi, chỉ cần mang quần áo là được rồi."
Lương Giác Quân: "Được."
Sáng thứ bảy, mọi người tập hợp ở lối vào Đại học C. Lúc Trần Điện Điện nhìn thấy Lương Giác Quân liền vô cùng vui vẻ. Trái lại sự xuất hiện của Tề Khiêm khiến cho mọi người có chút bất ngờ, hiển nhiên là Lý Tu Hằng dẫn người đến. Mạch Thế Ninh kề tai nói nhỏ với Hạ Dịch Nặc: "Ngươi phải cẩn thận rồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Edit - Ve kêu mùa hạ - Bắc Minh Chí Quái
Ficción GeneralTruyện edit theo sở thích cá nhân. Giữ nguyên văn phong QT.