Chương 45. Tôi, là dùng khinh công bay vào

3.2K 249 2
                                    

Lạc Huyền Ca nhìn mọi người đang dùng cơm ở phía sau, vội vội vàng vàng ăn hết hai bát, lại mãnh mẽ rót một chén canh uống sạch, làm cho các diễn viên xung quanh ngập tràn kinh hãi, người mới này điên rồi sao? Đừng để phim còn chưa quay xong đã biến thành kẻ mập mạp chứ.

Đạo diễn nhìn thấy, ngứa lòng muốn đi lên nhắc nhở nhưng ngẫm nghĩ một chút lại thôi. Có lẽ thể chất người ta chính là ăn không thể béo, vẫn nên chờ đến khi cô thật sự hiện vẻ phúc hậu rồi nhắc sau cũng được.
Lạc Huyền Ca ăn thật sự rất nhanh, cũng rất gấp gáp. Người không biết còn tưởng rằng tiểu trợ lý bên cạnh muốn cùng cô tranh giành thực phẩm.
Tới khi Lạc Huyền Ca ăn xong, trợ lý liền rót một ly nước ấm đến, Lạc Huyền Ca lịch sự nở nụ cười cảm tạ, uống xong rồi nói: “Tôi ra ngoài một lát, sẽ trở lại trước khi đoàn phim tiếp tục quay.”
“Ơ, quần áo của cô……” Khổng Nhiên nhìn Lạc Huyền Ca mặc trang phục diễn xuất chạy thật nhanh ra ngoài. Những người khác trong đoàn phim phải chớp chớp mắt, sau đó tiếp tục vùi đầu ăn cơm: Ừm, vừa rồi nhất định là nhìn lầm, Lạc Huyền Ca kỳ thật chạy cũng không nhanh lắm.

Lạc Giáo Chủ vừa bớt thời gian ‘chạy’ ra, nhìn xung quanh một lượt, sau lại đuổi đến đoàn phim của An Nhược Thủy. Nơi này có bảo vệ mà An Tuấn Phong đưa tới, Lạc Huyền Ca không thể nghênh ngang đi vào, muốn ăn trộm ăn cắp trong đó cũng không khả năng, dù gì bọn họ cũng đều là người chuyên nghiệp.
……

Bữa cơm trưa nay, An Nhược Thủy ăn thật sự rất ít, một nửa tâm tư đặt ở chuyện nghiên cứu kịch bản, nửa kia ở trên người đảo loạn tim nàng mấy ngày trước, Lạc Huyền Ca.
Kỳ thật thời điểm tới đoàn phim sáng nay, nàng cũng nhìn đến Lạc Huyền Ca, chỉ là có một số việc còn chưa suy nghĩ cẩn thận, mà chuyện kịch bản cũng làm nàng buồn bực, tất cả phiền lòng gộp chung một chỗ, cho nên nàng lựa chọn tạm thời trốn tránh.
Giờ phút này di động của An Nhược Thủy nhận được một tin nhắn, là Lạc Huyền Ca gửi đến: 【 Tới phòng nghỉ đi, tôi có chuyện muốn nói với cô. 】

Thời điểm An Nhược Thủy thấy tin nhắn kia, cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp tới phòng nghỉ.
Đẩy cửa ra, liền bị người nào đó kéo sang bên cạnh. Lạc Huyền Ca nhanh chóng đóng lại cửa phòng, nhìn An Nhược Thủy bằng ánh mắt mấy phần trách cứ: “Tôi gửi một cái tin nhắn, cô lập tức đến đây? Vạn nhất có ai cầm di động của tôi thì làm sao bây giờ? Vạn nhất người ở chỗ này chờ cô chính là kẻ xấu thì làm sao bây giờ?”

An Nhược Thủy nhìn thấy Lạc Huyền Ca, một khắc kia là vui mừng, thời điểm bị đối phương kéo vào trong ngực cũng rất vui sướng, mà hiện tại Lạc Huyền Ca đột nhiên chất vấn, khiến cho hốc mắt nàng ửng đỏ: “Cô!”
An Nhược Thủy đang muốn phản bác nhưng lại ngẩn người nhìn chằm chằm Lạc Huyền Ca hồi lâu, rốt cuộc nói không nên lời tranh luận.

Lạc Huyền Ca thương tiếc dáng vẻ này của nàng, nhanh chóng chuyển sang đề tài muốn nói:
“Buổi sáng thấy cô, liền phát hiện tâm trạng cô có chút không đúng, gặp phải chuyện gì sao?” Lạc Huyền Ca không hỏi quanh co lòng vòng, bởi cô sẽ không ngụy trang khi đã nhận định một người khiến mình buông xuống mọi phòng bị, nếu không bản thân cũng sẽ mệt mỏi.

An Nhược Thủy vội tới, trong tay vẫn còn cầm kịch bản, giờ phút này nghe Lạc Huyền Ca dò hỏi, nàng theo bản năng liền đem tầm mắt chuyển đến xấp kịch bản kia.
Lạc Huyền Ca chỉ nhìn lướt qua, lẳng lặng chờ nàng hồi đáp.
An Nhược Thủy nghĩ tới màn thi mà Lạc Huyền Ca diễn tấu đàn cổ, lại nghĩ đến lai lịch của chiếc cổ cầm, nàng liền nói ra bối rối hiện tại, đưa kịch bản cho đối phương: “Tôi nhận một bộ phim, đóng vai Tuyên Dương công chúa, nhưng mà ghi chép về nàng trong lịch sử có quá nhiều tranh luận, tôi thật sự không biết nàng rốt cuộc là người thế nào.”
“Tuyên Dương? Lâu lâu lại dạo kỹ viện, còn không biết giả trang mà tới, mỗi ngày đều thích bắt nạt thị nữ, những cô nương hầu hạ bên cạnh Ma Giáo Giáo Chủ đều bị nàng đuổi chạy. Chính là một tiểu ma đầu.” Tuy ngữ khí của Lạc Giáo Chủ tràn ngập chán ghét nhưng đáy mắt lại ẩn giấu lưu luyến, đó là nha đầu mà cô nuôi dưỡng từ nhỏ, cũng không biết bây giờ ra sao.

[Hoàn] [BHTTღEDIT] Ảnh Hậu Ma Giáo Giáo Chủ - Mộ Vũ Hề HềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ