Chương 79. Giáo Chủ lấy một chọi năm

2.4K 180 4
                                    

Hai người đứng từ xa nhìn lại, Mạnh Tiểu Manh ngây ngốc đứng một mình trên đường lớn, hết sức chuyên tâm ăn đồ lạnh, không hề chú ý nam nhân gần đó đang chạy như bay về phía mình.

Nam nhân hoang mang rối loạn chạy đến chỗ Mạnh Tiểu Manh, theo sát sau lưng hắn chính là Cổ Võ thế gia Cố Tầm Tuyết.
“Này, tôi……” Mạnh Tiểu Manh nhìn đồ ăn bị nam nhân đụng rớt, vừa đau lòng vừa tức giận gọi hắn lại. Kết quả nam nhân trực tiếp dùng tay bắt lấy bả vai nàng, nhân lúc nàng không đề phòng liền dùng chưởng đẩy nàng lùi về sau.
Nam nhân nhanh chóng rời khỏi nơi này, mà Mạnh Tiểu Manh lại ngã vào trong ngực Cố Tầm Tuyết.

“Hỗn đản!” Cố Tầm Tuyết nhìn nam nhân khuất bóng kia, tức giận siết chặt nắm đấm, sau đó cúi đầu nhìn người trong ngực. Nhìn dáng vẻ thuần lương tiểu bạch thỏ của nàng, Cố Tầm Tuyết tức thì nổi lên ý đùa giỡn: “Tham luyến ôn nhu trong ngực tôi như thế sao?”
“A, không không…… Không phải!” Nữ nhân Mạnh Tiểu Manh gặp gỡ nếu không phải băng sơn như Lạc Huyền Ca, thì chính là ôn nhu như nước giống tỷ tỷ và Bạch Liễu, đây là lần đầu tiên thấy được nữ nhân không khác gì yêu tinh như vậy.

Mạnh Tiểu Manh sợ đến mức không dám cùng Cố Tầm Tuyết đối diện, đành phải cúi đầu nhìn chằm chằm đồ ăn rơi trên đất, thật vất vả thừa dịp tỷ tỷ không ở đây mua về, còn chưa kịp ăn một nửa liền cống hiến cho đất mẹ,  trong lòng nàng tràn ngập không cam tâm.

Cố Tầm Tuyết đột nhiên không thèm để ý nam nhân vừa chạy trốn kia nữa, khoanh tay đứng trước mặt Mạnh Tiểu Manh tựa hồ quan sát kỹ lưỡng tiểu sủng vật.
Lát sau, Cố Tầm Tuyết khẽ cười ra tiếng: “Chờ tôi một lúc.”
Vừa dứt lời, Cố Tầm Tuyết liền lắc mình rời khỏi.

Lạc Huyền Ca từ xa chứng kiến tận mắt hết thảy đã rất phẫn nộ rồi, thời điểm chuẩn bị nhúng tay thì An Nhược Thủy liền cản lại: “Đừng nóng, trước tiên nhìn kỹ rồi nói.”
Quả nhiên, ba người dưới ánh dương mới mọc tắm một hồi nắng ấm, vài phút sau Cố Tầm Tuyết mang đồ ăn giống như đúc chạy tới, đưa đến trước mặt Mạnh Tiểu Manh: “Cầm, đừng khóc.”
Mạnh Tiểu Manh ngẩn người: “Tôi, tôi không khóc a.” Chỉ là có chút đau lòng.

Cố Tầm Tuyết cười khẽ đem đồ nhét vào tay nàng: “Tôi mời cô, cầm đi.”
“A? Cảm……” Mạnh Tiểu Manh vừa tiếp nhận đồ lạnh, còn chưa kịp nói cám ơn thì Cố Tầm Tuyết đã biến mất như một cơn gió.
Lạc Huyền Ca nghiêng đầu nhìn ánh mắt phu nhân, An Nhược Thủy đã sớm đoán được sẽ có một màn này, cho nên mới không cho mình nhúng tay sao?

“Chúng ta qua đó đi.” An Nhược Thủy dẫn đầu hướng về phía Mạnh Tiểu Manh, Lạc Huyền Ca theo sát.
Chờ hai người đi tới, Mạnh Tiểu Manh lúc này mới chú ý có người lại đây, nhìn kỹ là Lạc Huyền Ca cùng An Nhược Thủy, nàng tức thì đem toàn bộ ủy khuất bộc phát, bổ nhào ôm lấy Lạc Huyền Ca: “Huyền Ca, rốt cuộc tìm được cô rồi.”

“Là tôi tìm được cô.” Lạc Huyền Ca có chút chán ghét đẩy người ra, sau đó dùng lời lẽ chính đáng chỉnh nàng.
Mạnh Tiểu Manh hiện tại rốt cuộc có thể yên tâm hơn rồi, bởi vì tiền vàng quá ít, tỷ tỷ lại đến địa phương khác tìm tiền vàng bảo mình đợi ở gần đây, nếu thấy được người quen liền để lại cho nàng ký hiệu, sau đó đi theo người quen. Dù gì chờ mãi một chỗ cũng quá nguy hiểm.

[Hoàn] [BHTTღEDIT] Ảnh Hậu Ma Giáo Giáo Chủ - Mộ Vũ Hề HềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ