Chương 99.1 Bổn tọa không dạo thanh lâu

1.8K 130 2
                                    

Rất nhanh, An Tuấn Phong dừng xe trước cục dân chính, theo sát hắn, Lý Điềm cũng đỗ xe lại.
"Thế nào? Mọi người thấy cô nương kia chưa? Tôi không thấy ai cả?" Lý Điềm tay cầm vô-lăng, mắt nhìn bốn phía liền phát hiện An Tuấn Phong đeo kính râm dựa nghiêng trên xe, thỉnh thoảng nhìn di động vẫn vang không ngừng, vẻ mặt còn bất đắc dĩ.

An Nhược Thủy đẩy đẩy gọng kính râm xuống một chút, ở quanh đây cũng không thấy cô gái nào phù hợp tuổi.
"Có phải kia không?" Lạc Huyền  Ca rất tinh mắt chỉ tới chỗ một cô nương vừa từ trên taxi bước xuống.
Lý Điềm cùng An Nhược Thủy nhìn theo hướng ngón tay Lạc Giáo Chủ, Lý Điềm nhìn nữ sinh vừa xuống xe liền dáng vẻ tìm người, trong lòng nàng suy đoán khả năng chính là vị này.

"Chắc vậy, có cần nhắc nhở An tổng một chút hay không?" Lý Điềm phát hiện An Tuấn Phong giờ phút này vẫn cắm đầu nhìn di động, mà cô gái đang đi theo hướng ngược lại để tìm kiếm.
Lạc Huyền Ca lắc đầu: "Ở đây quá đông người, chúng ta ra ngoài không chừng sẽ bị nhận ra."

"Vậy làm sao bây giờ?" An Nhược Thủy sốt ruột hết sức, cũng không biết sao lão ca luôn nhìn chằm chằm di động, chẳng lẽ hắn không biết, giờ phút này cuộc gọi đến đều là tùy cơ sao?
Cô gái kia cũng nắm chặt điện thoại trong tay, có lẽ vừa rồi ở trên xe đã gọi nhưng luôn là máy bận không thể kết nối, cho nên hiện tại gần như đã từ bỏ.
Lạc Huyền Ca hạ cửa xe xuống một chút, sau đó từ trong túi lấy ra hòn đá nhỏ dùng làm ám khí, vận chút lực phóng về phía An Tuấn Phong, rất nhanh An tổng liền sững sờ tại chỗ ngửa mặt lên trời gào to một tiếng: "Á —— "
Không biết vì cái gì, đầu gối đột nhiên giống như trúng một mũi tên, đau đến tâm can run rẩy.

Cũng bởi một tiếng thét chói tai này, người qua đường đều bắt đầu chú ý tới An Tuấn Phong.
Mà cô gái kia từ xa quay đầu lại nhìn, đứng tại chỗ do dự một lát sau đó rất nhanh chạy tới bên người An tổng.
"Xin hỏi, anh là vị 'đại ca ấm áp nhất' trên mạng cẩu lương sao?"
An Tuấn Phong mang theo kính râm, lại bởi vì đầu gối đau đến khuôn mặt run rẩy cực kỳ dữ tợn, giờ phút này làm cô gái trẻ sợ hãi lui về phía sau hai bước.

An Tuấn Phong cuối cùng nhịn đau, phun ra hai chữ: "Phải! Không sai, là tôi!"
"Anh, không sao chứ?"
"Không —— sao ——"
An Tuấn Phong cũng không biết bản thân bị cái gì, đầu gối bỗng nhiên đau đớn, đây có phải mắc bệnh nan y không?

Bất quá cô nương người ta nhìn chằm chằm mặt hắn hồi lâu, phát hiện có điểm quen mắt, lại trong chốc lát chưa nghĩ ra được đã gặp qua ở nơi nào.
An Tuấn Phong đang tự hỏi chuyện đầu gối, không còn sức đi đánh giá cô nương kia.
"Anh thật sự không sao? Chi bằng để tôi đưa anh tới bệnh viện." Cô gái rất sợ người này xảy ra ngoài ý muốn, dù gì thoạt nhìn vô cùng thống khổ.

An Tuấn Phong lắc đầu, cố nhịn đau trên đầu gối, cười như tắm mình trong gió xuân: "Tôi không sao, vẫn là giải quyết chuyện của cô trước đi."
"Ừm, giấy tờ tôi đều mang đến. Thừa lúc nhân viên còn chưa tan tầm, chúng ta nhanh vào thôi."
An Tuấn Phong ngẩn người: "Này, đợi một chút! Tôi còn chưa biết cô tên gì, kết hôn như vậy quá hấp tấp. Hơn nữa... Lúc trước tôi nói trong điện thoại đều là, đều là..."
Nhìn dáng vẻ cô nương sắp khóc, An Tuấn Phong lập tức luống cuống tay chân: "Cô đừng khóc, hôm nay kết hôn, ngày đại hỉ khóc cái gì. Tới, lau nước mắt. Chúng ta đi lãnh chứng."

[Hoàn] [BHTTღEDIT] Ảnh Hậu Ma Giáo Giáo Chủ - Mộ Vũ Hề HềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ