Chương 6: Không Thấy Anh Em Đau Lòng.

719 38 3
                                    

Chương 6: Không thấy anh em đau lòng.

Trời lại mưa.
Cuối thu, mưa rơi trời lại thêm ảm đạm. Cả không gian phủ kín một màu xám, buồn tẻ đến đơn côi.
Không biết tự lúc nào mỗi lần mưa là mỗi lần cô cảm thấy nặng lòng.
Gần một tháng sinh sống tại Hàn Quốc, mưa hai lần cũng là hai lần cô sợ hãi. Cô sợ anh sẽ có chuyện gì, cô sợ giữa nơi xứ người này, cô sẽ lạc mất anh...

Ngồi trong xe thẫn thờ nhìn mưa bay bay ngoài cửa kính, tim cô như ngừng đập chờ tiếng đáp của anh qua điện thoại.
Tút... tút... tút...
Mười lần rồi, đã mười lần anh không bắt máy...

- Bác tài ơi, có thể nhanh một chút không ạ?
- Trời mưa to lắm, lại đang kẹt xe nên không nhanh nổi cháu ạ!

Lòng cô trùng xuống, ngón tay trắng nhỏ lại tiếp tực bấm số điện thoại mà mãi không có người đáp lời.
Reng... reng.. reng
Đầu bên kia có tiếng đáp lời, cô bàng hoàng lập tức nghe máy:
- Jimi...
- Là chị, Naeun!

Như có một thứ gì đó giáng xuống đầu cô thật mạnh, mắt cô mơ màng, giọng buồn buồn:
- Có chuyện gì vậy chị?
- Em đã đọc tin mới nhất chưa?
Cô lơ đãng nhìn mây trôi nặng nhọc ngoài cửa kính, nở một nụ cười nhẹ:
- Sẽ không có chuyện gì đâu chị nhỉ?

Naeun phía bên đầu dây im lặng, tiếng thở của cô nặng dần, Jimin sẽ không sao đúng không? BigHit sẽ bảo vệ anh đúng không?
Cô lẳng lặng nhìn năm người đàn ông lực lưỡng được công ty gửi đến kiểm tra an ninh chung cư, bất giác lại thở dài:
- Chị nghĩ vậy. Bây giờ em đang ở trường hả? Mưa thế này thì cuộc dã ngoại sao rồi?
- Trường em dời lại ngày khác rồi ạ. Chị có biết Jimin hiện đang ở đâu không?
- Chị đoán là cậu ấy đang ở cùng với BTS. Chắc đang thu â... Á!!!!

Bụp... Một tiếng động lớn vang lên khiến Yuna vội vã đưa điện thoại ra xa tai. Tiếng hét của Naeun làm cô đánh rơi cả điện thoại. Cô như dự cảm chẳng lành vội vàng gọi lại nhưng Naeun lại không bắt máy.
Vừa đúng lúc xe dừng lại ngay trước trụ sở BigHit, cô liền trả tiền cho tài xế rồi lao ra giữa mưa chạy trong lo lắng. Bảo vệ vừa thấy cô thì bất ngờ:
- Yuna??? Trời mưa thế này sao con lại đến đây?

Thỉnh thoảng cô thường hay đến trụ sở nên bảo vệ biết cô là chuyện thường tình. Ngay lúc này, đôi mắt cô đã đo đỏ, nghẹn ngào như sắp khóc:
- Jimin oppa... Jimin oppa có ở đây không ạ?
Bảo vệ thấy cô như vậy thì khá hoang mang, bác nhìn đồng hồ đeo tay rồi nói:
- Ba tiếng trước BTS có tới đây, hình như chưa rời khỏi đâu. Có chuyện gì mà nhìn con lo lắng thế?
Yuna nghe được lời của bác liền cảm thấy như ánh sáng đang ở phía trước mắt.

- Jimin bị dọa giết ạ!!!
Nói rồi cô chạy thẳng vào công ty. Vì BTS đang trong thời gian chuẩn bị comeback nên staffs làm việc bận rộn vô cùng, họ đều lo tập trung vào mảng công việc của mình nên tiếng bước chân của cô không đủ để làm họ chú ý.
Cô vừa chạy vừa bấm điện thoại gọi Jimin, ba lần bảy lượt anh đều không đáp máy. Trời mưa lạnh buốt, ấy thế mà cô vẫn đổ mồ hôi, mồ hôi chảy vào mắt cay nhòe rát đỏ.
Cô chạy vội sang phòng tập vũ đạo. Vừa mở cửa phòng, một màu tối đen liền đập vào mắt cô. Vừa đúng lúc tiếng sấm vang lên xé nát cả bầu trời làm cô hoảng sợ đến run người. Cô thở dốc, đóng cửa phòng rồi chạy đến nơi khác.

Sau Này Không Có Chúng Ta -Park Jimin × FangirlNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ