vAnh1901! Hàng của bạn đây!!!
Leng keng!
Emily buồn bã đẩy cửa một quán rượu mà cô vừa tuỳ tiện tìm được trên đường, cô bước đến ngồi xuống chiếc ghế xoay đối diện bartender.
- Chào mừng quý khách, cô muốn dùng gì?- Phạm Vô Cứu.
- Cho tôi loại ngon nhất đi.
Cô trả lời nhưng lại không nhìn anh, đôi mày đẹp cứ khẽ nhíu, dáng vẻ cứ như không được thoải mái, có lẽ đây là lần đầu cô đến những nơi như thế này. Phạm Vô Cứu nhìn cô, bất giác đôi môi lại câu lên một nụ cười. Một lúc sau anh đặt một ly rượu nhỏ trước mặt cô, lịch sự cúi mời:
- Khúc Linh Hồn của cô đây.
Cô nhấm một miếng, mặt mày nhăn hết cả lại, phải, đây là lần đầu tiên cô đến quán bar, đây là lần đầu tiên cô uống rượu. Phạm Vô Cứu cầm chiếc khăn trắng vẫn tỉ mỉ lau từng cái ly, nhìn vẻ mặt của cô là anh biết mình đoán không sai mà.
- Sao thế? Không ngon à?
- Ng...ngon chứ.
Cô bối rối trả lời, siết chặt ly rượu trong tay, mím môi sợ hãi cái vị vừa cay vừa đắng ấy, nhưng vừa mới đến chẳng lẽ lại về, thế này không phải rất xấu hổ sao? Nghĩ rồi cô lấy hết can đảm uống một hơi. Nước mắt như muốn ứa ra, thật khó uống quá đi mất, sao người ta có thể cảm thấy ngon được nhỉ?
Cô nhóp nhép cái miệng nhỏ một lúc, như đang thưởng thức một ít rượu vẫn còn sót lại, nếu giữ rượu trong miệng lâu hơn một chút, sẽ cảm nhận được vị ngọt nhè nhẹ, sau khi uống rượu, bên trong cổ lại trở nên ấm áp xuống đến bụng, rồi trong bụng lại man mát như hít một hơi sương, đây chính là vị ngon độc nhất chỉ có Khúc Linh Hồn mới mang lại hay sao?
- Ông chủ, cho tôi thêm một ly nữa.
Phạm Vô Cứu nhướng mày nhìn cô, đã không biết uống lại muốn uống thêm sao? Khúc Linh Hồn là do chính tay anh pha chế ra, rất có ít người cảm nhận được vị ngon của nó, phải là những người rất am hiểu về rượu mới nhận ra được, nếu không chỉ thấy nó như rượu bình thường hoặc có thể là tệ hơn.
Anh không nói không rằng, nhanh chóng pha cho cô thêm một ly nữa. Lần này cô không vội uống hết mà thưởng thức từ từ, càng uống lại càng ngon, cảm thấy cả cơ thể nhẹ nhõm đến lạ. Hết ly này rồi đến ly khác, cô dần đắm chìm trong men rượu, không còn một chút ý thức.
- Vô Cứu, cô ấy làm sao thế?
Tạ Tất An- chủ quán rượu vẫn thường hay xuống tán gẫu với đệ đệ của anh khi anh hoàn tất công việc của mình. Dường như anh luôn xuất hiện vào một thời điểm nhất định nào đó nên khi vừa xuống đến thì đã có một ly Khúc Linh Hồn dành cho anh.
- Cô ta ngủ thôi, huynh xem lần đầu tiên uống rượu mà tửu lượng tốt đấy- Phạm Vô Cứu hất mặt về phía năm cốc Khúc Linh Hồn đã hết sạch.
- Có thể uống được Khúc Linh Hồn? Có tiềm năng đấy- Tạ Tất An xoay ly rượu trong tay, thán phục.
- Ây dô~ thất lễ rồi, tôi không quản tốt bạn gái, để cô ấy ngủ lung tung như vậy, xin lỗi nha.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bông hoa nhỏ giữa chiến trường đổ nát
Fiksi PenggemarĐây là nơi sìn một nửa Hardship của Emily nhé, một nửa là vì có nam thôi, không có nữ, nếu không phải OTP của các bạn thì hãy lướt qua nha ^^ Thuyền khác ngoài khơi mình lịch sự không đụng chạm đến, bạn lái thuyền vào cảng mình đừng hỏi sao bị đục n...