Cận Bùi Niên đưa tay mở đèn, đèn sợi đốt phản chiếu lên khuôn mặt đầy nước của cô. Đôi mắt ngấn lệ, môi son khẽ run, ngước mắt nhìn anh thật sâu.
Ánh mắt anh mang theo chút lưu luyến, cúi đầu hôn lên môi cô, đầu lưỡi cạy mở hàm răng tiến vào, nhẹ mút si rô mật ong trong miệng cô. Mùi rượu lan tỏa giữa răng môi, bên trong ánh mắt của anh mang theo mấy phần say mê.
Cô hiếm khi được Cận Bùi Niên ôm vào ngực mà không có tránh né, cũng không có giãy dụa, thậm chí dần dần chủ động ôm lấy phần gáy của anh, điểm nhẹ mũi chân để đáp lại sự sốt ruột của anh. Thân thể mềm mại, uyển chuyển dựa vào lồng ngực rắn chắc.
Cảm nhận được cô đáp lại, Cận Bùi Niên đem người ôm lấy, nhanh chân đi tới giường trong phòng ngủ, nhu hòa đặt người trong lòng xuống. Anh cúi người, nhẹ hôn lên cần cổ cùng bên vai của cô.
Chu Thịnh Nam đỏ mặt đẩy anh ra, Cận Bùi Niên cũng không có ép buộc, chỉ lẳng lặng nhìn khuôn mặt có chút thở gấp của cô.
Cô bị anh nhìn có chút không được tự nhiên, lại bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nhẹ giọng hỏi: "Anh vẫn còn sốt à? Có nơi nào khó chịu hay không? Em xem một chút..." nói xong muốn sờ lên trán anh.
Cận Bùi Niên bắt được cổ tay Chu Thịnh Nam, nhẹ cúi đầu hôn lên mu bàn tay. Sau đó lại ngồi xuống bên giường, đối diện với khuôn mặt lo lắng của cô, trong lòng liền ấm áp, cười vuốt ve mái tóc rối bời của người đối diện, trong mắt nóng rực, thấp giọng nói: "Hôm nay ngủ một giấc đến xế chiều, lúc tỉnh dậy đã hết bệnh."
Cô vẫn không yên lòng, ngồi quỳ chân trên giường, vươn tay sờ sờ cái trán của anh, thấy không nóng mới thoáng yên tâm một chút: "Trước kia mỗi lần anh phát sốt đều rất nghiêm trọng, đau đầu cũng rất lâu."
Cô nói xong đưa tay giúp xoa hai huyệt thái dương, hô hấp nồng đậm mùi rượu phả lên gương mặt anh, mang đến hơi thở kỳ lạ, giống như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng vuốt ve. Trái tim dần dần mềm mại, hóa thành nước.
Cận Bùi Niên mỉm cười ôm lấy eo thon, siết chặt lòng bàn tay nóng rực, trán nhẹ cọ xát một bên mặt của cô, than nhẹ: "Nếu em một mực ngoan ngoãn như vầy, thì tốt biết bao. Anh rất sợ em uống say mới đối xử với anh như vậy, tỉnh rượu lại biến trở về trước kia, lạnh như băng đem anh đẩy ra, không lưu một chỗ trống."
Chu Thịnh Nam sửng sốt một chút, chủ động ôm lấy Cận Bùi Niên, nhẹ nhàng dựa vào vai anh lắc đầu, trầm mặc giây lát, cô nói: "Em chỉ có chút say, nhưng vẫn hoàn toàn thanh tỉnh đấy, nào có tâm tình bất định như anh nói."
"Vậy chúng ta nói xong, sau khi em tỉnh rượu không thể như trước kia, nói với anh những lời đau lòng nữa."
Cô cảm giác rất yên bình, dựa vào trong ngực anh mơ màng nhắm mắt, nhẹ nhàng đáp : "Ừ, sẽ không, dù sao nói cũng vô ích."
Nghe cô nói như vậy, trong lòng Cận Bùi Niên yên ổn không ít, hôn một cái lên trán cô: "Vậy em đi rửa mặt, anh nấu chút canh giải rượu, nếu không cứ ngủ như thế hôm sau sẽ bị đau đầu." cảm giác say rượu, mấy năm nay anh quá rõ.
"Vâng." cô nhẹ nhàng trả lời, dựa vào trong ngực anh không nhúc nhích, có mấy phần ỷ lại cọ xát, giống như mèo con nũng nịu: "Lại ôm thêm một lát."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Ngoan, Dỗ Em
RomanceHán Việt: Ngoan, Hống Ta Tác giả: Dạ Tử Tân Thể loại: nữ truy, hào môn thế gia, 2S, hài hước Độ dài: 50c chính văn+20c phiên ngoại Edit: Yin & Yang 【1 】 "Nếu như anh thích một người thì anh sẽ làm gì?" Cố Ngôn Thanh: "Nghĩ hết tất cả biện pháp...