Chương 32

711 36 7
                                    

Mấy bạn ơi mình lộn tên của nam chủ rồi hình như là Odanna chứ hk phải Daidanna có gì mình sẽ sửa sau nha

------------------------------------.....................................-----------------------------

Sau buổi tối hôm qua một buổi tối làm kỳ đà cản mũi và húp cẩu lương ngập mặt của đôi bạn trẻ Aoi và tên chủ quán (T/g :Ai ăn cẩu lương của ai ế thằng kia. Yuni : Bà ăn....... T/g : oke m nhon lắm coan ạ) Yuni trở về nhà với cái thân tàn tạ xác xơ như một cái xác không hồn.

Buổi sáng không muốn rời khỏi chiếc giường chỉ muốn mằn ì như một chú heo bé nhỏ dễ thương cute lạc lối thôi. Ai đâu gặp phải tên đáng ghét muốn ngủ nướng mà cũng không yên bộ hắn tưởng đây là nhà hắn mà lên mặt với cậu à.

Vậy là bây giờ cậu phải ngồi trên bàn cơm nhìn bản mặt của hắn vừa kiềm chế để không gục mặt vào bàn cơm đói thì cậu đói đấy nhưng mà mắt mở không ra tay nhấc không nổi mà bảo cậu ăn á thà nhịn còn sướng hơn. Một hầu gái thấy cậu không động đũa bèn tiến lại hỏi.

- "Phu.......... À tiểu thiếu gia ngài có cần tôi giúp gì không ạ". Cô lễ phép cúi đầu hỏi cậu.

- "Tôi đói nhưng tôi mệt không muốn động". Cậu mơ mơ màng màng đáp lời cô hầu gái làm cho ai đó mỉm cười không thôi.

- "Vậy để tôi bồi ngài ăn được không ạ".

- "Umk........umk.......". Yuni gật gật ngầm đồng ý.

- "Vậy............"

- "Cô đi làm việc đi để tôi........." Bỗng hắn bước tới gần đoạt lấy cái chén trên tay cô rồi phất tay bảo cô đi ra ngoài

- "Vậy........... Tôi xin đi làm việc trước ạ".

Cô nói xong rồi lui ra ngoài nhường không gian lại cho hai người, hắn bê thức ăn tiến lại gần cậu bồi cậu ăn cậu cũng thật nghe lời để hắn đưa cơm tới ăn hắn nhìn cậu vừa mơ màng vừa ăn mắt thì không muốn mở mà miệng vẫn kiên trì nhai từng ngụm thức ăn hắn đem tới.

Ăn uống xong hắn để cậu lên giường nằm thêm một lúc nữa còn mình thì đi ra ngoài xử lí công việc. Cậu ngủ chưa được một lúc lâu thì bị giật mình tỉnh lại bởi những tiếng động ồn ào câu nhíu mày thanh âm ồn ào không giảm đi mà càng ngày càng ồn ào hơn.

Cậu tức giận thoát cái đã xuất hiện ngay chỗ hai con nhện khổng lồ đang đánh nhau trong phòng kia.

- "Hai người có thể im lặng lại được hay không hả? Suzuran muốn đi đến dương giới thì cứ để cổ đi đi ngươi đi theo làm bảo tiêu cho cổ là được thôi chứ có chuyện gì mà làm ồn ào lên hết vậy hả".

- "Nhưng ........... chuyện đó là không được".

- "Suzuran cô cứ đánh cho hắn bay màu đi mọi trách nhiệm tôi chịu cho cô".

Và thế là sau một lúc cãi nhau nữa Suzuran cũng đánh Akatsuki bay ra ngoài sau đó ........... ai làm việc nấy thôi chứ sau đó gì nữa.

Còn cậu thì sau khi bị làm phiền cũng không còn cảm thấy buồn ngủ nữa đi dạo loanh quanh vài vòng ai biết đi dạo sao mà đi tới tối vẫn cứ loanh quanh khắp nơi không biết đường về.

( Đồng Nhân Nobita)  Em Trai Song Sinh Của NobitaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ