Phần 58

1.1K 94 27
                                    

Cả hai nhanh chóng rảo bước tiến về phía hậu hoa viên nơi có một cây cầu nhỏ bắc ngang qua hồ, nói là hồ cũng không đúng lắm bởi theo lời Thạc Trân nói thì cái hồ này được nối liền với nơi tổ chức yến tiệc, có người nói đó là kênh cũng có người nói nó là một con sông nhỏ và chổ cả hai đang đứng chính là điểm cuối của hồ. Tuy hiện tại là ban đêm nhưng nơi này lại đặc biệt thắp sáng nên mọi khung cảnh bên trong đều nhìn thấy rõ, khắp hậu hoa viên được trồng rất nhiều loại hoa mỗi loại mỗi hoa đều tỏa ra một mùi hương riêng biệt , chưa kể đến các chậu để trồng đều được làm bằng sứ trắng ra thì con đường bằng sỏi dưới chân cậu đang đi đều được tỉ mỹ trang trí thành hình vô cùng lạ mắt.

- Ngươi cảm thấy thế nào ?

Thạc Trân thấy đôi mắt của cậu háo hức mở to vốn không nhịn được hiếu kì mà cất tiếng hỏi , Chí Mẫn ban đầu có chút lo sợ không dám trả lời nhưng đứng trước sự ôn nhu của y cũng như khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt đã khiến sự sợ hãi của cậu nhanh chóng tiêu tan ,  không nhanh không chậm liền quay đầu hướng y khẽ cười.

- rất đẹp , đa tạ Vương gia !

- Đến, còn có cái này!

Thạc Trân kéo Chí Mẫn lên giữa cầu đợi cậu ngắm nhìn xung quanh một lúc mới chậm rãi giơ tay chỉ về góc tối ở phía đối diện, Chí Mẫn thấy vậy liền âm thầm nhìn theo lòng đầy háo hức, quả không ngoài mong đợi từ đằng xa nơi góc khuất tối tăm của dòng nước bất ngờ xuất hiện một ánh nến le lói đang càng lúc càng trôi dần về phía cả hai. Khiến Chí Mẫn không khỏi thích thú ngắm nhìn được một đoạn liền hiện ra trước mắt , giữa dòng nước một đóa hoa sen nhỏ nở rộ với cánh hoa xen lẫn nhiều màu , tâm của hoa là một cây nến nhỏ hoàn toàn lắng áp đi sự tối tâm của dòng nước.

- Đây là. . .

- liên hoa phát sáng chính là đèn hoa đăng, mỗi năm trong yến tiệc, Hoàng thượng sẽ tận tay thả chiếc đèn này xuống hồ kèm theo lời ước nguyện về Hwarang , đèn càng trôi nhanh chứng tỏ Hwarang sẽ được một năm suông sẻ , yên bình. - Thạc Trân chậm rãi giải thích đôi mắt có chút liếc nhìn khuôn mặt của cậu.

- Woa. . Chỉ là một chiếc đèn lại có thể chứa nhiều tâm tư vậy sao ?

Chiếc hoa đăng nhanh chóng trôi đến gần sau đó dừng chân lại ở thành hồ phía sau, Chí Mẫn thấy vậy liền vô cùng hiếu kì muốn rời xuống phía đó để vớt nó lên thì Thạc Trân đã bất ngờ ngăn lại.

- Tiểu Mẫn , mau nhìn a!

Theo lời của Thạc Trân , Chí Mẫn nhanh chóng dời mắt sang góc khuất ban nãy thì bất ngờ lại xuất hiện thêm một đóm sáng, chỉ có điều lần này không chỉ một mà có rất nhiều hoa đăng, một cái rồi hai cái san sát bên nhau chậm rãi trôi đến khiến cho cả dòng nước nhỏ trong đêm bất ngờ trở nên nổi bật với nhiều đóm sáng lung linh , cảnh tượng tuyệt đẹp mà từ trước tới giờ Chí Mẫn chưa từng gặp qua nên không giấu nổi sự thích thú mà reo lên.

- Thực đẹp a!

Chí Mẫn vốn không hề hay biết rằng cái dáng vẻ vô tư cười nói của cậu lại khiến nam nhân bên cạnh như người mất hồn , hoàn toàn không để ý đến cảnh tượng tuyệt đẹp bên dưới mà chăm chú nhìn cậu, y nhìn từ mái tóc bồng bền đến làn da trắng trẻo , từ nụ cười ngọt ngào đến đôi mắt đường chỉ kia hoàn toàn giống với một người trong trí nhớ của y , một người khiến y buồn vui lẫn lộn , khiến y nhung nhớ suốt mười mấy trời đằng đẳng , đáng tiếc là không còn cơ hội gặp lại. Nghĩ tới đây Thạc Trân không kìm được lòng mà đem tay xoa nhẹ tóc cậu, nếu còn ở đây chắc hẳn người đó cũng bằng Chí Mẫn cũng nên.

[Allmin] Hoa Dạng Niên HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ