Lời nói của Sa Hạ nghe qua cũng có chút hợp tình hợp lý, chỉ là Doãn Kì quả thực muốn biết kẻ đã lấy đi lần đầu của cậu là ai ? Y biết rõ Chí Mẫn đơn thuần không phải là dạng lăng loàn đi câu dẫn kẻ khác nên việc này nhất định là do kẻ kia chủ động. Nếu hắn thực sự là người mà đứa ngốc này yêu thương , tin tưởng đến độ đem cái ngàn vàng ra trao cho hắn vậy thì tại sao khi đã xong chuyện lại không thú cậu làm người của mình mà để cậu bơ vơ bên ngoài mặc cho người khác tùy tiện ức hiếp. Lẽ nào hắn chính là kẻ sở khanh, lừa gạt đứa nhỏ này xong rồi p kohủ sạch quan hệ ? Nghĩ đoạn Doãn Kì không nhịn được nộ khí mà hừ lạnh một cái khiến Sa Hạ đang đứng bên cạnh liền có chút rùng mình.
- Vương gia. . .
Thanh âm trong trẻo nhẹ nhàng từ bên trong truyền đến khiến Doãn Kì đang cực kì sinh khí cũng phải buộc lòng dịu lại , hai chân mày bất giác giãn ra y chậm rãi quay đầu lập tức liền thấy vật nhỏ ấm áp đang đứng khép nép ở trong góc nhìn y , không để cậu đợi lâu liền hướng cậu ôn hoà cất tiếng.
- Qua đây !
Nhận thấy bên cạnh Doãn Kì có người đang đứng Chí Mẫn một chút cũng không dám quá phận, cậu nhẹ nhàng tiến đến bên cạnh Sa Hạ chính là đối Doãn Kì tự xem mình là hạ nhân . Đương nhiên nam nhân chỉ vừa nhìn qua chính là không vừa mắt một chút nào , vội vươn tay đến kéo cậu lại gần đến khi cậu vừa kịp nhận thức được chuyện gì đang xảy ra thì bản thân đã ngồi gọn trên đùi của y từ lúc nào, không nhịn được xấu hổ Chí Mẫn liền hướng Doãn Kì có chút vùng vẫy .
- Vương. .vương gia. .nô tài có thể tự ngồi. .
Chẳng biết bàn tay của Doãn Kì là được làm từ chất liệu gì mà Chí Mẫn dùng hết sức bình sinh cũng không thể thoát được , cánh tay của y cứ như gọng kìm cứng cáp chế trụ cậu ngồi một chỗ càng khiến sự ngượng ngùng trong cậu dâng cao, không khỏi đỏ mặt mà liều mạng gấp gáp vùi vào ngực y . Doãn Kì nhìn thấy vật nhỏ trong lòng có chút không ngoan lúc này mới chịu chú ý đến có người khác đang đứng bên cạnh, không chút chần chừ liền đối người phẩy tay ra hiệu nữ nhân sau khi hiểu ý liền vội vã rời đi. Gian phòng lúc này mới chừa chổ cho hai nam nhân ở lại.
- Người đi rồi!
Doãn Kì vừa nói xong Chí Mẫn lúc này mới chịu đem đầu nhỏ chui ra khiến nam nhân không nhịn được kinh hỉ mà phì cười một cái, quả thực trông rất đáng yêu .
- hôm qua em bỏ bữa không ăn, hôm nay cộng vào vừa đủ bốn bát !
Doãn Kì vừa nói vừa đẩy đến trước mặt Chí Mẫn một bát cơm lớn , nhìn thức ăn nóng hổi đặt ở trên bàn không khỏi khiến cậu nuốt ực một cái, quả thực từ yến tiệc tối qua cậu chính là chưa có gì bỏ bụng .Bất quá cho dù là đang đói đến mức run tay đi nữa thì cậu cũng là đối Doãn Kì cúi đầu xin thua , bởi bình thường cho dù cậu có cố gắng ăn đến mấy cùng lắm cũng chỉ có thể ăn hơn một bát, vậy mà bây giờ lại bắt cậu ăn bốn bát, đây có phải gọi là tra tấn không .
- vương gia, nô tài không thể ăn nhiều như vậy !
- Tại sao ?
- tại. .tại vì. . bụng nhỏ không thể chứa nhiều , nếu đầy quá sẽ dễ trướng bụng , không tốt a!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allmin] Hoa Dạng Niên Hoa
FanfictionĐam mỹ, cổ trang, HE, SE sinh tử văn, nhất thụ đa công . . Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, các tình tiết lịch sử đều là hư cấu không có thật. Không có ý định xúc phạm tổ chức hay lịch sử nước nào cả. Lần đầu thử sức với cổ trang nên...