Đôi mắt Hạo Thạc sắc như dao trên môi là nụ cười chẳng biết là lành hay dữ, nhưng Chí Mẫn biết rõ đây chính là ánh mắt của Hạo Thạc khi hắn muốn hạ sát ai đó. Hơn nữa cái ánh mắt này còn làm cậu nhớ lại ánh mắt của Tại Hưởng hôm qua, hắn sinh khí, tức giận bao nhiêu thì y lại càng nguy hiểm, vô tình gấp bội. Linh tính mách bảo Chí Mẫn nên chạy khỏi đây trước khi quá muộn, nhưng thực sự đã muộn khi cậu muốn bỏ chạy. Y nắm lấy hông cậu vác lên vai ném lên chiếc giường màu xanh bích của cậu, Chí Mẫn sợ hãi có lẽ nào Hạo Thạc lại giống với Tại Hưởng hôm qua hay không?
- Thạc, thạc ca. . .
Chát! - Một cái tát thô bạo giáng vào má khiến cậu ngã bật sang một bên.
- câm miệng, ngươi không xứng đáng để gọi ta như vậy!
- Thạc ca. .huynh tin đệ đi. .hức.là.là. .Tại Hưởng.cưỡng bức. .đệ. .đệ không phải như huynh nghĩ. .
Chí Mẫn yếu ớt nắm lấy vạt áo hắn nức nở nhưng chưa nói hết câu đã bị Hạo Thạc nắm lấy cằm hất lên. Y ghé sát vào mặt cậu cười cợt nói
-Chí Mẫn ngươi đã chọn nhầm người rồi, ngoại trừ những người tự nguyện thì Kim Tại Hưởng hắn không bao giờ có sự ép buộc người khác, ngươi nghe rõ không ? Tiện nhân, nói ta nghe, ngươi dụ dỗ hắn thế nào, hửm?
- không. .không. .
Chí Mẫn kịch liệt lắc đầu.
- a, ta biết rồi, chắc là khuôn mặt đẫm nước này đúng không?
Hạo Thạc đưa ngón tay lên gạt đi dòng lệ bên khoé mi cậu, liếm nhẹ cái mùi vị mặn chát mà y từng tin tưởng rất nhiều, và . . Mà thôi, dù sao cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, cậu đã thay đổi rồi, điều chỉ có mình y là nghĩ như thế còn Chí Mẫn thực chất thì không. Y đưa tay nắm lấy vạt áo cậu không còn cái gì gọi là kéo nữa y chính là nắm chặt lấy nó mà xé toẹt ra. Những vết hôn ở bên trong còn nhiều hơn trên vai, lốm đốm đỏ, tím khắp người đập vào mắt y.
- Chết tiệt! Ngươi đã ngủ với bao nhiêu người rồi hả?
Hạo Thạc nghiến răng nắm lấy tóc cậu siết chặt, Chí Mẫn đau đớn chỉ biết lắc đầu phủ nhận. Cậu không biết cái biểu hiện vừa rồi lại làm y thêm giận dữ.
- được thôi, dù sao Tại Hưởng cũng đã dùng qua rồi ta cũng nên nếm thử một chút chứ nhỉ?
Chí Mẫn mở to mắt, cả. .cả Hạo Thạc cũng. .Cậu nhắm chặt mắt dùng hết sức bình sinh mà đẩy hắn ra rồi bỏ chạy. Hạo Thạc nhanh hơn cậu đã vòng tay qua eo kéo cậu ngã lên giường lần nữa. Chí Mẫn sợ hãi khóc loạn cậu ôm mặt nằm co người lại, Hạo Thạc chậm rãi chống tay ngang đầu cậu rồi nghiêng đầu nhìn thân hình nhỏ nhắn lọt thỏm trong cánh tay y. Chí Mẫn vẫn ôm mặt nức nở cơ thể cậu run lên kịch liệt Hạo Thạc hất cánh tay cậu ra để lộ khuôn mặt đầy sợ hãi nhìn y như một con dã thú.
Hạo Thạc có chút ngạc nhiên bản thân y cảm thấy lo lắng hơn là tức giận hầu như những gì sinh khí ban nãy đều biến mất, trước giờ chính là chưa từng thấy cậu sợ hãi như vậy, Hạo Thạc luống cuống ôm lấy cơ thể nhỏ bé đó vào lòng tay y vuốt lưng cậu nhẹ giọng trấn an.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allmin] Hoa Dạng Niên Hoa
FanficĐam mỹ, cổ trang, HE, SE sinh tử văn, nhất thụ đa công . . Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, các tình tiết lịch sử đều là hư cấu không có thật. Không có ý định xúc phạm tổ chức hay lịch sử nước nào cả. Lần đầu thử sức với cổ trang nên...