Doãn Kì vẫn kiên nhẫn lặp lại lời nói nhưng nam nhân nọ cứ nhất mực đứng yên, không những không tiến đến y còn to gan lùi thêm một bước , ánh mắt không ngừng lo sợ liên tục liếc nhìn biểu hiện của Doãn Kì song lại ngẩn nhìn ánh mắt của mọi người xung quanh, ai nấy cũng điều đang hiếu kì nhìn cậu đương nhiên cả nam nhân trên thượng toạ kia cũng không ngoại lệ. Ngay từ lúc cả hai bước vào Nam Tuấn đã không hề rời mắt khỏi cậu nên mọi cử chỉ lẫn nét mặt lo lắng kia của cậu y cũng không bỏ qua , dáng vẻ nhỏ nhắn đó cộng thêm mái đầu lúc nào cũng cuối thấp đó y lẽ nào lại không nhận ra đó là Chí Mẫn? Thực không hiểu Doãn Kì rốt cuộc là đang nghĩ cái gì , rõ ràng Nam Tuấn đã ra lệnh cho phép Doãn Kì đem Chí Mẫn vào cung chính là bí mật đem cậu đến dịch đình chờ yến kiến, nhưng tên vương gia này lại kịch liệt làm trái không những đem Chí Mẫn vào yến tiệc y còn cố tình gây chú ý trước mặt mọi người khiến sự hiện diện của cậu càng thêm nổi bật , vương gia y đây rốt cuộc là có ý đồ gì ?
Mặc khác, Sa Hạ đứng phía sau cảm thấy bầu không khí buổi yến tiệc đang bị Chí Mẫn làm cho ngột ngạt, liền nhanh chóng tiến đến gần cậu húych nhẹ cánh tay nhắc nhở.
- Ngươi ngây ngốc cái gì , còn không mau ngồi xuống , ngươi là muốn vương gia tức giận ?
Chí Mẫn vừa nghe đến Doãn Kì tức giận trong lòng liền vô cùng sợ hãi lật đật tiến đến ngồi xuống bên cạnh y, quả thực cậu rất sợ ánh mắt của mọi người nhưng nếu so với việc Doãn Kì tức giận cậu lại còn sợ hơn. Cậu cũng không hiểu tại sao mình lại xuất hiện ở đây, chuyện ở y quán sau khi bất tỉnh cái gì cũng không nhớ, chỉ nhớ khi bản thân tỉnh lại đã thấy mình ở trong hoàng cung , còn chưa kịp định hình mọi chuyện đã bị Doãn Kì lôi cậu đến đây, không cho cậu một chút gì gọi là từ chối ,thử hỏi Chí Mẫn làm sao mà không ủy khuất ? Bất quá Doãn Kì ngồi bên cạnh liếc thấy Chí Mẫn ngoan ngoãn ngồi xuống lại còn mang vẻ mặt đầy uất ức bày ra, khiến y không khỏi trong lòng dâng lên một chút kinh hỉ khóe môi theo đó mà nhếch lên.
Nam Tuấn ngồi ở trên thượng chứng kiến toàn bộ cảnh này trong lòng đương nhiên khó chịu , vốn định lao xuống kéo Chí Mẫn rời đi nhưng nghĩ đến yến tiệc , nghĩ đến các quan viên đại thần còn ngồi bên dưới liền không cam lòng mà nén xuống. Với sự thuần thục và khéo léo ra lệnh của Nam Tuấn , yến tiệc rất nhanh lại trở về lúc ban đầu mọi người đều thu lại ánh nhìn của họ , chẳng biết là do Nam Tuấn đang cố tình gây chú ý hay là do ánh mắt lãnh lẽo của người bên cạnh Chí Mẫn đang đe doạ mà suốt cả buổi trò chuyện cũng không thấy có người hiếu kì về cậu , bởi ai cũng biết được một điều , dám đụng vào người của Hàn Lãnh Vương thì trừ Hoàng Thượng ra dù có mười cái mạng cũng không đủ.
Bên này, Chí Mẫn sau khi ngồi xuống liền ngoan ngoãn cuối đầu , ngay cả một cử động lớn cũng không có , tuy nhiên ánh mắt lại không hề đình chỉ mà âm thầm quan sát mọi thứ xung quanh, quả thực dù cậu rất lo sợ nhưng ở nơi hoàng cung lộng lẫy này cậu làm sau thoát khỏi tò mò, chưa kể đến đây là đại yến tiệc mỗi năm một lần nếu không chịu ngắm nhìn một chút thì thực là phí a. Khác xa tâm trạng vui vẻ của cậu thì tại nơi bàn tiệc của Dạng Niên phủ lúc này lại vô cùng âm u , vốn ban nãy đã vô cùng náo nhiệt nhưng từ khi Hàn Lãnh vương xuất hiện thì trời đất cứ như tối sầm lại dù xung quanh đang treo rất nhiều đèn hoa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allmin] Hoa Dạng Niên Hoa
FanfictionĐam mỹ, cổ trang, HE, SE sinh tử văn, nhất thụ đa công . . Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, các tình tiết lịch sử đều là hư cấu không có thật. Không có ý định xúc phạm tổ chức hay lịch sử nước nào cả. Lần đầu thử sức với cổ trang nên...