Từ khi Chí Mẫn được chuyển vào Dạng Niên Phủ thì mọi thứ đều hảo hảo tốt chỉ có điều hàng ngày phải chịu hàng trăm ánh mắt nhìn mình ác ý có, ghen tỵ có, yêu thích có còn có những ánh mắt thô tục khác dán vào người Chí Mẫn, cậu có chút không quen.
----------------------
Chí Mẫn thường có thói quen dậy sớm nên là trời vừa hửng đã thức dậy, lay lay người vài cái Chí Mẫn nhanh chóng lau mặt búi gọn lại mái tóc rồi thư thái bước ra ngoài. Vừa mở cửa liền bắt gặp bóng dáng của Chính Quốc đang hì hục hít đất trước sân, so với Tại Hưởng thì Chính Quốc trong có vẻ cường tráng hơn qua việc y cởi trần Chí Mẫn có thể thấy rõ từng khối cơ chắc nịch từ đó, hơn nữa khuôn mặt toát ra một khí thế bất phàm, có thể người sinh ra vốn đã có thiên phú nghề võ. Càng nghĩ Chí Mẫn càng thấy tủi thân, trên người một khối thịt đầy đặn cũng chẳng có.
- Tiểu Mẫn đệ sao vậy?
Chí Mẫn đang ngơ ngác suy nghĩ bỗng bị giọng nói của Chính Quốc vực dậy, liền phát hiện cả hai cách nhau không quá ba bước chân. Bắt gặp bờ ngực trần của nam nhân kia khiến khuôn mặt Chí Mẫn thoáng phủ một lớn phấn hồng ngay lập tức cúi mắt xuống mũi hài.
- Quốc ca y phục của huynh, , , ,
- tập luyện như vậy chính là dễ dàng, đệ không khoẻ sao? Sau cả người nóng thế?
Chính Quốc không biết vấn đề phát sinh của Chí Mẫn là gì liền ngây thơ đưa tay đặt lên trán cậu. Chí Mẫn đã rối càng thêm rối không biết nên nói gì cho Chính Quốc hiểu, nếu nói ra chẳng khác gì mình là nữ nhân mà thẹn thùng.
- Đệ, ,đệ nói huynh, , ,
- Gì đây? Mới sáng sớm mà các ngươi thân thiết quá nhỉ?
Hạo Thạc từ phòng bên cạnh bước ra vươn vai ngáp dài lấy một hơi, lắc người qua trái phải rồi chống hông bước tới.
- Hạo Thạc sao ngươi dậy sớm thế? Hôm qua không đến Xuân Hương Lâu sao?
Chính Quốc nhếch mép châm chọc bất quá cũng chỉ là muốn cùng với Hạo Thạc lúc sáng sớm vận động tay chân một chút..
- Ngươi muốn chết sao ? Lúc nào cũng nghĩ xấu cho ta!
- vậy kẻ xấu xa như ngươi hôm nay ra chợ có được không ?
- Lương thực do nhà bếp lo rồi liên quan gì đến ta chứ?
- Không phải việc đó! Mà là Tiểu Mẫn, đệ ấy mới đến đây không quen đường hơn nữa còn phải mua nhiều thứ cho đệ ấy nữa! Sẵn dịp cho đệ ấy tham quan một chút.
Nghĩ đến mới nhắc lại đồ đạc của Chí Mẫn cũng không nhiều chỉ là một chiếc rương nhỏ bên trong là vài bộ y phục thô sơ, một túi gia tài nhỏ là hết sạch.
- Quốc ca ca không cần phiền như vậy! Đệ tự lo được mà!
Chí Mẫn nhăn mặt ủy khuất lắc lắc cánh tay Chính Quốc không phải cậu sợ tiếc tiền mà Chí Mẫn chính là không muốn đi cùng tên Hạo Thạc đáng ghét đó.
- Không được! Đệ mới đến đây không biết đường không may bị lạc đường hay gặp kẻ xấu thì làm sao?
- Đệ, , ,đệ, , ,
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allmin] Hoa Dạng Niên Hoa
FanfictionĐam mỹ, cổ trang, HE, SE sinh tử văn, nhất thụ đa công . . Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, các tình tiết lịch sử đều là hư cấu không có thật. Không có ý định xúc phạm tổ chức hay lịch sử nước nào cả. Lần đầu thử sức với cổ trang nên...