- Phác đại phu ngươi mau ra đây!
Nghe có tiếng gọi từ phía cửa Chí Mẫn biết chắc là ai liền hốt hoảng kéo tay Tại Hưởng đứng dậy.
- Kim công tử người mau đi trốn a!
- Cái gì? Tại sao bổn công tử đây phải trốn ?
- Mau nghe lời a! Sẽ không kịp đâu!
- Không! Kim Tại Hưởng ta sẽ ở đây không đi đâu hết!
Đột nhiên đám người từ cửa xông vào trên tay là các thanh đoản côn lớn nhỏ, nếu Chí Mẫn không lầm thì họ là người hầu của Sở gia còn có thêm mấy tên quan sai nữa.
- Bỏ trốn dễ vậy sao? Bắt chúng lại!
Tên quan sai chỉ vào hai người ra lệnh, lập tức đám thuộc hạ liền lao tới bắt lấy hai cánh tay Chí Mẫn. Còn Tại Hưởng hắn thì nhanh nhẹn né tránh, một cái hất tay của hắn cũng đủ cho đám người đó ngã uỵch xuống sàn.
- ngươi dám chống lại người của quan huyện ?
Tại Hưởng nhìn đám người bao quanh mình nhếch mép, đúng là không biết lượng sức. Đang lúc đưa tay rút thanh đao của mình ra thì liền bị một thanh âm trong trẻo ngăn lại
- Đừng công tử!
Chí Mẫn biết cả cậu và Tại Hưởng đều đã đắc tội với Sở gia sớm muộn gì cũng bị quan huyện đến bắt. Nhưng nếu cả quan huyện mà cũng đắc tội thì chẳng còn đường nào sống ở làng này nữa đâu.
Tại Hưởng hầu như đều có thể nhận thấy sự lo lắng cũng như sợ hãi nằm sâu trong đáy mắt Chí Mẫn. Chỉ đoán sơ hắn cũng biết được lý do đó là gì hắn thu đao lại quay sang nói với tên quan sai.
- Ta có chân ta tự đi không phiền ngươi áp giải!
- Tại công đường -
Từ sáng sớm nhiều người dân đã tập hợp đến xem xét xử, chẳng biết là kẻ ngu muội nào lại dám ra tay đánh Sở Bá Khanh đến thâm tím mặt mày như thế. Chuyện nhanh chóng lan khắp thành này ai cũng hay tin mà đến xem đông Ngẹt.
Rầm!
- Người đâu! Truyền Kim Tại Hưởng ! Sở Bá Khanh ! Phát Chí Mẫn lên công đường!
Cả ba người cùng xuất hiện Sở Khanh được người hầu bắt ghế ngồi hiên ngang còn Tại Hưởng thì ung dung đứng trong khi cậu thì sợ sệt quỳ ngay ngắn trước công đường.
- To gan! Thấy bổn quan sao ngươi không quỳ?
Tên quan huyện đập thanh gỗ trừng mắt nhìn Tại Hưởng.
- Thưa đại nhân, tại sao đều là phạm tội nhưng ta lại phải quỳ hắn lại được ban toạ?
- Ngươi im miệng ta đã phạm lỗi gì? Rõ ràng ngươi là người đã hành hung ta! Đại nhân xin người minh xét!
Lúc này Sở Khanh đã có Quan Huyện chống lưng nên hắn không sợ Tại Hưởng nữa, hống hách như thường.
- xem ra ta đã quá nhẹ tay với nhà ngươi rồi nhỉ?
Tại Hưởng phe phẩy cây quạt giấy trước ngực , nhếch mép nhìn về Sở Khanh. Nếu biết trước hôm qua Tại Hưởng nhất định sẽ đánh chết cái tên mặt dày tám thước hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allmin] Hoa Dạng Niên Hoa
FanfictionĐam mỹ, cổ trang, HE, SE sinh tử văn, nhất thụ đa công . . Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, các tình tiết lịch sử đều là hư cấu không có thật. Không có ý định xúc phạm tổ chức hay lịch sử nước nào cả. Lần đầu thử sức với cổ trang nên...