Từ lúc xảy ra chuyện kia Chí Mẫn không dám trở về Dạng Niên Phủ nữa, ngày hôm đó cậu đã đến tìm Nam Tuấn xin người trở về làng Nam Tuyền ,người cũng đã chấp thuận nhưng không phải ngay lập tức mà là trăng rằm hai tháng sau, người nói lúc đó có một lễ hội rất lớn nên muốn cậu xem một lần, cậu thì biết làm gì hơn ngoài tuân lệnh. Chí Mẫn cũng xin Nam Tuấn cho mình ở lại trong cung cho đến lúc đó, nhưng người tuyệt nhiên phản đối, cậu cũng biết nơi thâm cung lạnh lẽo đầy mưu mô đó không hề hợp với cậu. Vì vậy người đã sắp xếp cho cậu đến Vương phủ nói đúng hơn là nhà riêng của Doãn Kì. Ban đầu Chí Mẫn có chút do dự nhưng suy đi nghĩ lại từ lần cuối cùng cậu gặp y, y tới bây giờ cũng là không nói với cậu một câu nên rất yên tâm. Doãn Kì chỉ đưa câu vào phủ mà không dặn dò gì nên người hầu tưởng cậu chỉ là hạ nhân nên đưa cậu đến biệt viện.
Mọi người trong biệt viện này rất tốt với cậu, họ tốt khi cậu giúp họ gì đó, họ tốt khi nhờ cậu làm việc giúp họ, nếu nói đúng chính là đùng đẩy công việc cho cậu làm còn họ thì ngồi thảnh thơi. Hàng ngày cậu phải thức sớm rồi làm việc đến tận chiều tối gánh nước xong lại quay sang chẻ củi hầu như trong viện có bao nhiêu việc cậu đều làm bấy nhiêu, bận đến nổi mặt cậu vì bụi mà lấm lem cũng không có thời gian tẩy rửa. Cậu chịu được hết chứ, chỉ cần đợi đến kì trăng sắp tới là cậu sẽ đi, sẽ được khỏi đây.
Chí Mẫn đang ôm chiếc thau đựng đầy những bộ y phục mà cậu đã giặt sạch đến chổ phơi, lúc đi ngang đám nữ nhân đang giặt giũ kia một nữ nhân gần đó đưa chân gạt khiến cậu ngã nhào, y phục rơi ra dính đầy đất, cậu tức giận quay sang trừng nàng ta.
- Cô!
- nhìn cái gì? Là do ngươi vấp vào chân ta, còn la lối cái gì ?
Chí Mẫn siết chặt nắm tay thực muốn cho ả một bạt tay cho hả dạ nhưng lại thôi, cậu không thèm liếc ả nữa quay lại nhặt y phục lại vào thau xem ra phải giặt lại cả rồi. Đám nữ nhân kia nhìn nhau sau đó dừng hết mọi việc đang làm bước tới bao xung quanh cậu, buông lời phỉ báng.
- a, không biết y đã làm gì mà được vương gia chú ý còn đem về đây nữa, chắc kỹ thuật trên giường cũng không tồi a!
- chỉ là cũng thất sủng mới được vứt vào đây, kể ra cũng là tội nghiệp a!
- muốn trèo lên ngôi Vương phi dễ vậy sao?
- Này!
Một nữ nhân đẩy cậu ngã xuống đất, sau đó là một tràng cười khúc khích. Cậu mím chặt môi nhất quyết không để rơi nước mắt trước họ, cậu không phải như vậy thì tuyết đối không được khóc.
- Chuyện gì? Không cần làm việc sao?
- La nương người xem xem, tên cẩu nô tài này làm y phục bẩn hết rồi này!
La nương là người coi chừng biệt viện này có thể gọi là Tổng quản ở đây, được Vương gia coi trọng nên nàng vô cùng kiêu ngạo cậy thế hiếp người, và Chí Mẫn là nạn nhân xui xẻo nhất của nàng ta. La Nương nhìn Chí Mẫn sau đó dời sang đống y phục bẩn nằm ngổn ngang dưới đất, nàng tức giận lao tới cầm cây trúc dùng để phơi đồ quất thẳng vào người cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allmin] Hoa Dạng Niên Hoa
FanfictionĐam mỹ, cổ trang, HE, SE sinh tử văn, nhất thụ đa công . . Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, các tình tiết lịch sử đều là hư cấu không có thật. Không có ý định xúc phạm tổ chức hay lịch sử nước nào cả. Lần đầu thử sức với cổ trang nên...