- Cô nương! Cô không sao chứ?Một giọng nói trầm ấm cắt ngang dòng suy nghĩ của Chí Mẫn, cậu hé mở đôi mắt ngước lên nhìn người nọ. Một nam nhân cao lớn mang trên mình bộ bạch y trắng tuyết được thêu dệt một cách tinh xảo, khuôn mặt thanh tú sắc xảo tựa như một bức hoạ mùa xuân sáng rực.
Nhưng điều quan trọng ở đây đó là y đang bế Chí Mẫn theo kiểu của nữ nhân a! À không quan trọng hơn nữa là họ đang cách mặt đất 3 trượng, họ đang trên không trung! Chí Mẫn khẽ nhìn xuống mặt đất lại tái mặt mà vùi đầu câu chặt lấy cổ nam nhân nọ
- Công tử người mau hạ xuống nhanh a!
Thấy nha đầu trong lòng mình có chút run y khẽ mỉm cười nhanh chóng tiếp đất, hai chân đã chạm đất an toàn nhưng Chí Mẫn vẫn là không dám buông cổ người kia ra.
- An toàn rồi!
Giọng nói trầm ấm lại lần nữa thức tỉnh Chí Mẫn, cậu nhanh chóng rời khỏi người nam nhân nọ, đôi má chợt phủ một lớp phấn hồng thật là sao lại có thể mất hết thể diện mà ôm người ta như vậy chứ?
- Đa tạ công tử đã cứu giúp!
- Không sao chỉ là việc nhỏ thôi!
Chí Mẫn mỉm cười với người nọ, đôi mắt khẽ khép lại xuất hiện hai sợi chỉ đen mỏng, nụ cười ấm áp của cậu khiến đối phương nhất thời ngơ ngác, không chỉ trước mặt mà là bất kì ai bắt gặp.
- Phác Chí Mẫn! tiểu tử ngốc nhà ngươi ra là ở đây dám để bổn công tử đi tìm ngươi to gan thật đấy!
Tại Hưởng chẳng biết ở đâu từ phía sau nắm lấy cổ áo Chí Mẫn kéo lên cao, làm cậu phải nhướng người theo một cách khổ sở.
- là Hưởng ca bỏ mặt đệ trước mà!
Chí Mẫn chu môi bất mãn
- Còn dám cãi?
Tại Hưởng gằn giọng làm Chí Mẫn á khẩu mà vội cụp mặt xuống đất.
- Kim Tại Hưởng?
Nam nhân đứng im lặng nãy giờ mới lên tiếng, không ngờ lại gặp người quen ở đây.
- Ồ Điền công tử hôm nay cũng có hứng đi dạo phố sao?
- Ta được lệnh ở đây đón ngươi! Tại Hưởng, ngươi lại trêu hoa ghẹo nguyệt?
- Không có a! Ta chỉ một lòng làm nhiệm vụ không có ý định đó!
Nghe Tại Hưởng nói mà Chí Mẫn trong lòng không khỏi khinh bỉ, chỉ mới tức thời chàng chàng thiếp thiếp bỏ mặc cậu thế mà bảo không? Chí Mẫn bất mãn lên tiếng tố giác.
- xảo miệng!
- Ngươi im miệng giúp ta một khắc!
Tại Hưởng lạnh giọng đe doạ buông bàn tay đang nắm lấy áo Chí Mẫn ra.
- Hai người quen nhau?
Nam nhân liếc xéo Tại Hưởng rồi nhìn Chí Mẫn đầy thích thú. Tại Hưởng nhìn phản ứng Nam Nhân trước mặt dám chắc y đã điếu đổ tên ngốc tử này rồi a! Nhưng ta là người thấy trước mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allmin] Hoa Dạng Niên Hoa
FanfictionĐam mỹ, cổ trang, HE, SE sinh tử văn, nhất thụ đa công . . Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, các tình tiết lịch sử đều là hư cấu không có thật. Không có ý định xúc phạm tổ chức hay lịch sử nước nào cả. Lần đầu thử sức với cổ trang nên...