Chí Mẫn nhìn nam nhân đang vội vã hôn lên cơ thể mình mà cậu chính là không nhịn được ủy khuất, bên trên bị y hành hạ thì thôi đi bên dưới lại vì kích thích từ hai đầu nhũ hoa mà càng lúc càng ngẩn đầu kên khiến cậu xấu hổ đến mức không biết có thể tìm được cái lỗ nào đó mà chui xuống . Bất quá Doãn Kì chỉ quan tâm đến cảnh xuân trước mặt hoàn toàn không để tâm đến dáng vẻ chật vật khổ sở của người bên trên , tay y trượt dài Theo cơ thể vật nhỏ mà không ngừng vuốt ve , thực gầy , đã cố sức chăm bẵm từng chút như thế mà cơ thể này vẫn không có thêm một lạng thịt nào , có phải là thức ăn của vương phủ đối cậu không hợp ? Hay vật nhỏ này lại không nghe lời lén giấu y bỏ bữa. Nghĩ đoạn Doãn Kì không nhịn được tức giận nắm lấy cằm cậu ép phải ngẩn lên.
- bữa tối đã dùng qua ?
Doãn Kì bất ngờ lên tiếng hỏi khiến Chí Mẫn có chút hoang mang, nếu y không nói cậu có lẽ cũng quên mất bản thân đã bỏ qua bữa tối, vốn dĩ vừa rồi còn định hầu hạ y xong liền trở về ốc viện dùng bữa bất quá còn không phải là do Doãn Kì bắt ở lại không cho rời đi hay sao ? Vậy mà y còn đối cơ thể cậu làm ra những hành động xấu hổ . . . Nói đến đây Chí Mẫn bất giác nhìn xuống cơ thể mình , làn da trắng ngần giờ đây phủ đầy những vết hôn dung tục , hai hạt hồng đậu bị y tàn nhẫn hành hạ mà sưng đỏ chưa kể cơ thể của cậu giờ đây đã hoàn toàn bại lộ trước mặt nam nhân, thứ duy nhất được che đậy có lẽ là tiết khố vẫn đang căn phồng bất thường kia. Nghĩ đoạn không nhịn được hoảng hốt Chí Mẫn đem người lui vội về sau , bất quá còn chưa kịp nhích được bao nhiêu cổ chân non mềm nhanh chóng bị nam nhân nắm lấy lôi ngược trở về.
- trốn đi hoa viên còn dám bỏ qua bữa tối, không nghe lời như vậy là muốn ta phạt như nào đây ?
Doãn Kì hạ giọng chất vấn nắm lấy cằm cậu ép phải ngẩn lên, tuy đã cố hạ tông giọng xuống nhẹ hết mức có thể nhưng khi lọt vào tai vật nhỏ này câu nào nghe qua cũng nghĩ là y đang đối cậu cực kỳ sinh khí khiến cậu không nhịn được mà hướng y lắp bắp
- nô tài. .a. .Doãn Kì. . ốc viện. .dùng bữa. . .
Chí Mẫn vừa nói vừa chớp chớp đôi mắt ậng nước , miệng thì run run lời nói cũng càng lúc càng trở nên lộn xộn khiến Doãn Kì không nhịn được mà đối cậu phì cười, nhìn dáng vẻ lo sợ của cậu hiện tại còn không phải là bị y doạ đến ngốc luôn rồi sao , vật nhỏ này rốt cuộc là ăn trúng cái gì lại có thể đáng yêu đến vậy cơ chứ. Nghĩ đoạn Doãn Kì không nhịn được yêu thích mà đối mặt cậu hôn nhẹ một cái. Tuy cưng chiều là vậy nhưng y lại không muốn buông tha cho tội dám làm trái lời y , cơ thể đã bé đến vậy còn không biết tự mình bồi dưỡng.
Nghĩ đoạn Doãn Kì hoàn toàn bỏ qua lời giải thích tiếng hiểu tiếng không của cậu , y vươn tay hướng đến trong góc giường lấy ra một lọ dược loại thoa còn có chút hương nhẹ từ bao giờ đã đặt sẵn ở đó, nếu nói không biết là ai để thì quả thực chính là nói dối bởi y mới là người đã chuẩn bị sẵn ở đó , việc trừng phạt chỉ là cái cớ thứ thực sự mà y muốn chính là ăn sạch con tiểu miêu này. Chỉ là cậu đơn thuần như vậy về việc này nhất định là không có kinh nghiệm, nếu y quá hưng phấn lỡ làm cậu bị thương đến lúc đó há chẳng phải lại tự trách bản thân mình sao nên việc y chuẩn bị sẵn như vậy cũng là không quá đáng. Y chầm chậm mở nắp lọ đem tay quệt vội một miếng cao dược sau đó hướng nội bích chặt hẹp kia mà chen vào.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allmin] Hoa Dạng Niên Hoa
FanfictionĐam mỹ, cổ trang, HE, SE sinh tử văn, nhất thụ đa công . . Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, các tình tiết lịch sử đều là hư cấu không có thật. Không có ý định xúc phạm tổ chức hay lịch sử nước nào cả. Lần đầu thử sức với cổ trang nên...