Nam nhân nhanh chóng bước vào liền hướng Chí Mẫn đang đứng vội vàng tiến đến hắn không nói không rằng liền đem cậu ôm vào trong lòng . Chí Mẫn bất ngờ bị người ôm lấy cơ thể không nhịn được mà giật nảy người thiếu chút đã đem chày gỗ trên bàn dầm nhầm vào tay, khẽ chau mày buông vội chiếc cối đá cậu vội vàng hướng nam nhân phía sau khó chịu vùng vẫy.
- ai vậy ? mau buông ta ra!
Nam nhân vẫn im lặng không đáp còn đem đầu vùi sâu vào hõm cổ cậu hít hà điệu bộ quá mức thân mật của người này khiến Chí Mẫn bất giác lo sợ , trong Dạng niên phủ này ngoại trừ Hạo Thạc ra vốn không có người nào lại đối cậu thân mật như vậy, nhưng Hạo Thạc ban nãy không phải đã rời đi rồi sao ? Vậy nam nhân này rốt cuộc là ai? Có khi nào Hạo Thạc là đổi ý cố tình lén trở về để trêu cậu không? Nghĩ đoạn Chí Mẫn mở miệng định cất tiếng hỏi thì nam nhân phía sau bất ngờ cắt ngang.
- Chí Mẫn đệ thực xinh đẹp a!
Một tông giọng trầm đục đầy xa lạ chậm rãi vang lên ngay bên tai khiến Chí Mẫn đang ngây ngốc suy nghĩ cũng bất giác cứng đờ cả người một chút cũng không di chuyển được, nguyên lai giọng nói này cậu chưa từng nghe qua hơn nữa nhìn kỹ lại y phục của nam nhân này cũng không phải của Hạo Thạc , giọng nói không phải, y phục cũng không, Hạo Thạc cũng không thể nào trở về nhanh như vậy. . . .không phải. Chí Mẫn bấy giờ mới thực sự kinh hãi lập tức giãy giụa dùng hết sức bình sinh của cậu mà thoát ra, bất quá với thể lực nhỏ bé của cậu làm sao có thể so với nam nhân cao lớn trong khi người hắn lúc này lại nhuốm mùi dục vọng như vậy.
- cút đi , đừng chạm vào ta!
Nam nhân liếc thấy vẻ mặt sợ hãi của cậu, hắn không những không lay động mà còn đem bàn tay thô kệch của mình liên tục sờ loạn trên người , thực mềm mại, trả trách tên Hạo Thạc cùng Chính Quốc đó suốt ngày đều quấn lấy ôm ấp, dù sao hôm nay bọn họ cũng tiến cung cả rồi đây không phải là cơ hội tốt để nếm thử sao? Nghĩ đoạn hắn mặc cho Chí Mẫn vô tư vùng vẫy bản thân chỉ cần dùng lực một chút đã có thể dễ dàng đem Chí Mẫn lôi vào trong thư phòng.
Chí Mẫn bị hắn thô lỗ ném lên giường đầu óc nhất thời không khỏi choáng váng , ngay lúc cậu còn chưa kịp định hình lại hắn đã nhanh nhẹn trèo lên người khống chế cậu dưới thân.
- A. .A hổ. . .
Chí Mẫn bàng hoàng mở to mắt nhìn nam nhân phía trên đang cố ghì chặt tay cậu, hắn không phải là A Hổ người được Chính Quốc điều đến giúp cậu chẻ củi, gánh nước hàng ngày hay sao ? Ban đầu lúc mới đến y quán hắn là một người rất thân thiện, ôn nhu còn rất tâm toàn giúp đỡ cậu, tại sao. .tại sao lúc này lại thành ra thế này ? Chí Mẫn chính là không tin vào mắt mình liền run rẩy cố cất từng tiếng.
- Tại. .tại sao. .
- Chí Mẫn, ngươi có biết ta đợi ngày này lâu lắm rồi không ? Nếu không phải tên Hạo Thạc đó ngày đêm quấn lấy ta sớm đã tìm đến ngươi, đừng sợ , hôm nay các Dạng niên tiến cung cả rồi chỉ còn ta ở lại đây chăm sóc cho ngươi , ngoan, ta sẽ không làm ngươi đau , ân!
Hắn vừa nói vừa nở một nụ cười quỷ dị khiến Chí Mẫn lạnh hết sống lưng khuôn mặt càng lúc càng trở nên trắng bệch, bất lực nhìn hắn đem tay cậu cột vào thành giường mà không phản kháng được chút nào, Chí Mẫn không ngừng run sợ từng mảng kí ức kinh hoàng lần trước chợt ùa về như vũ bão.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allmin] Hoa Dạng Niên Hoa
FanfictionĐam mỹ, cổ trang, HE, SE sinh tử văn, nhất thụ đa công . . Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, các tình tiết lịch sử đều là hư cấu không có thật. Không có ý định xúc phạm tổ chức hay lịch sử nước nào cả. Lần đầu thử sức với cổ trang nên...