Phần 61

928 76 20
                                    

Khác với sự lo lắng của nam nhân Chí Mẫn lúc này chính là bị câu nói kia làm cho bất động, cơ thể cứ như tượng đá mà cứng đờ ra ngay cả việc bản thân vừa nãy còn đang ủy khuất cũng đột nhiên quên mất. Trong lòng cậu lúc này liên tục xuất hiện những câu hỏi nghi ngờ bản thân, có phải là do tai cậu không tốt hay là do Doãn Kì nhất thời nhầm lẫn mà y chính là đối cậu gọi em? Bất quá cách xưng hô này không phải Chí Mẫn trước đây chưa từng nghe qua, chỉ là. . . đây chẳng phải là cách xưng hô giữa ý trung nhân với nhau sao? Doãn Kì như thế nào lại nhầm lẫn nó với cách xưng hô của chủ nô ngày thường? Đang lúc ngây ngốc giữa đống suy nghĩ thanh âm trầm thấp của nam nhân lần nữa lại vang lên .

- Chí Mẫn?

Âm thanh vừa dứt Chí Mẫn cũng gần như bừng tỉnh giữa cơn mộng mị, cậu trợn tròn mắt nhìn y song liền ngượng ngùng đem mắt dán chặt xuống sàn, khuôn mặt cậu lúc này không khác gì cà chua chín mọng chỉ chờ người hái. Bất quá là do Doãn Kì đang giữ lấy cằm nên cậu dù có muốn trốn cũng không thể trốn được ánh nhìn của y, thành ra mọi biểu hiện lúc này đều bị nhìn qua không chút bỏ sót.

- Ta gọi em như thế, em không thích?

Nghe thấy Doãn Kì nói vậy khuôn mặt Chí Mẫn đang ửng hồng lại bị chọc cho đỏ thêm, cậu bất giác gật đầu song dường như phát hiện ra có gì đó không đúng liền liều mạng lắc đầu. Khiến Doãn Kì rốt cuộc cũng không kiên nhẫn được nữa mà  hướng cậu bật cười thành tiếng, thực là sau trên đời này lại xuất hiện một tiểu ngốc tử đáng yêu như thế này chứ, sớm biết cậu là người ngây ngô như vậy y lúc trước có lẽ sẽ không đối cậu thô bạo như thế. Nghĩ đoạn có chút đau lòng y cúi đầu hướng bên má đỏ ửng của cậu nhẹ nhàng hôn lên.

Chí Mẫn được nam nhân dịu dàng hôn trong lòng không hiểu sao lại vô cùng kinh hỉ , cậu khe khẽ cười nhẹ , quả thực cậu biết rõ bản thân mình đối với nam nhân này có chút không giống bình thường , không phải là huynh đệ đồng môn càng không phải vì y đã cứu cậu mà ngưỡng mộ đơn thuần, cậu đối với y chính là cùng tình nhân kia có chung một ý . Bởi từ lúc được Doãn Kì  cứu ở y quán hôm nọ cậu trong lòng đã có chút dao động , tuy bên ngoài y lạnh lùng tính khí lại có phần không tốt nhưng tuyệt nhiên lại đối cậu vô cùng ôn nhu,  mặc dù trước đây y hung hăn với cậu nhưng cũng chỉ có ở vương phủ là lần duy nhất còn lại đều là cẩn thận chăm sóc từng chút một , làm cho cậu cảm nhận được sự ấm áp,  sự yêu thương, sự quan tâm lo lắng mà trước giờ cậu chưa từng có qua.

Chỉ là địa vị của cả hai cách xa nhau như thế Chí Mẫn làm sao dám nói lên tâm tình này ? làm sao dám ôm mộng cùng y ở chung một chỗ? Nghĩ đoạn không kìm được lòng Chí Mẫn mang theo tâm trạng nặng nề mà trèo khỏi người y.

- vương gia, trời cũng đã khuya, để nô tài hầu hạ người nghĩ ngơi.

Doãn Kì nghe cậu nói vậy ánh mắt cũng nhìn về phía cửa sổ , bên ngoài sắc trời tối đen, ánh sao cũng hiện rõ mồn một, thiết nghĩ cũng đã quá nửa đêm ngày mai y còn phải thiết triều sớm nên dù không muốn cũng phải buông cậu ra sau đó chậm rãi tiến đến cạnh giường , Chí Mẫn hiểu ý liền bước đến cẩn thận cởi từng lớp y phục trên người Doãn Kì ra , lại không hề biết rằng mọi cử chỉ của mình đều bị nam nhân nhìn qua khiến tay chân càng lúc càng lúng túng, thi thoảng còn nghe thấy tiếng tim vì hồi hộp mà đập nhanh của cậu. Cứ như vậy cho đến khi trên người nam nhân chỉ còn lớp y phục lót bằng lụa trắng , cậu lúc này mới vội vã thu tay về hướng y cung kính cúi đầu.

[Allmin] Hoa Dạng Niên HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ