Mặt trời cũng ló dạng sao một đêm dài đăng đẳng, khắp căn phòng nho nhỏ của cậu cũng được ánh sáng chiếu vào bao phủ làm cậu nheo mắt lại, người cậu vẫn còn mệt lắm căn bản là muốn ngủ thêm a cậu xoay người, gác chân lên chiếc gối dài quen thuộc. Nhưng có gì khác lạ chiếc gối hôm nay đột ngột to hơn bình thường và khá cứng, cậu lẽ nào lầm sao? Chí Mẫn cố mở đôi mắt còn đang nặng nề của mình nhìn cái thứ kì lạ bên cạnh sau đó đột nhiên hét lên.
- A aaaaaaaaa!
Bốp!
Chí Mẫn tung cước đá cái "gối" xuống giường.Bịch!
Cái "gối" chạm đất!- Phác Chí Mẫn! Đệ chán sống rồi sao, lại dám đá ta?
Nam nhân kia vì cú ngã mà tỉnh ngủ, ngồi trên đất xoa xoa cái hông vừa mới tiếp đất của mình trừng mắt nhìn Chí Mẫn , còn cậu thì mở to mắt ngạc nhiên nhìn hắn lắp bắp nói.
- Thạc ca, sao huynh. .huynh. . ngủ trên giường của đệ?
- hôm qua nghe đệ đổ bệnh ta liền ghé ngang xem, chẳng qua vì quá buồn ngủ lại lười đi nên ta leo lên ngủ cùng, đệ thật quá đáng lại đá ta như vậy! Ui , thực đau a!
Hạo Thạc ủy khuất nói vừa xoa xoa cái hông đau buốt của mình, à thật ra lúc nãy hắn đã tỉnh sau khi cậu gác chân lên người rồi, nên cú ngã đó hắn đã kịp chống đỡ xét ra cái ngã đó còn thua kiến cắn. Hắn chỉ là muốn làm ai đó lo lắng cho mình một chút thôi.
- thực xin lỗi, là tại đệ không tốt huynh không sao chứ?
Chí Mẫn vừa mới tỉnh dậy nên là vẫn còn lão đảo, lật đật trèo xuống giường đỡ người Hạo Thạc ngồi dậy. Cá đã cắn câu hắn nhếch mép đưa tay kéo cậu về phía trước do không có khí lực cậu ngã ập lên người hắn. Chí Mẫn giật mình chống hai tay ngồi dậy liền bị người kia gian ác kéo lại. Hai khuôn mặt chỉ gần trong gan tắc Hạo Thạc hài lòng nhìn con mèo đôi mắt mở to đầy ngạc nhiên trước mặt, hai má bánh bao vì ngại mà đang ửng hồng trông rất đáng yêu.
- E hèm!
Chính Quốc chậm rãi bước vào nhẹ nhàng đặt lên bàn một mâm nhỏ đựng một bát cháo và một chén thuốc đen ngòm, nhìn sang cậu. Chí Mẫn nhanh đẩy nhẹ Hạo Thạc ra rồi đứng một góc ngay ngắn, còn hắn thì thong thả ngồi dậy chép miệng, trong lòng thì khó chịu vô cùng liếc nhìn nam nhân vừa phá hỏng chuyện tốt của hắn.
- Đã khoẻ hơn chưa, còn có thể đùa như vậy?
- Dĩ nhiên là khoẻ rồi! Tiểu Quốc ngươi xem còn có sức đá ta đẩy ta xuống nền cơ đấy!
Hạo Thạc ôm lấy cánh tay của của Chính Quốc mếu máo nói, cũng may hắn và Y quen biết nếu là người ngoài y sẽ không thương tình mà cho vài đá vào người. Biết quá rõ tính của hắn nên cũng nhiệt tình phối hợp, y xoa xoa cằm nhìn cậu.
- Nhìn tiểu mẫn như vậy không ngờ cũng bạo thật!
- đệ. .đệ không có mà. . .
Khuôn mặt Chí Mẫn đỏ ửng hai tay nắm chặt y phục, môi cắn chặt vào nhau trừng mắt nhìn Hạo Thạc ủy khuất vô cùng. Còn Chính Quốc và hắn ôm lấy bụng cười đến nội thương, con mèo ngốc này lại đáng yêu thế chứ?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allmin] Hoa Dạng Niên Hoa
FanfictionĐam mỹ, cổ trang, HE, SE sinh tử văn, nhất thụ đa công . . Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, các tình tiết lịch sử đều là hư cấu không có thật. Không có ý định xúc phạm tổ chức hay lịch sử nước nào cả. Lần đầu thử sức với cổ trang nên...