Phần 22

2K 193 16
                                    

Chí Mẫn nhắm chặt mắt lại linh tính mách bảo cậu chỉ dài khắc nữa sẽ nằm gọn trên đất, không phải là thê thảm đến thế chứ, cậu chỉ vừa mới bước khỏi cửa phòng vài bước cơ mà. Nhưng mà đã lâu rồi cậu không thấy người đau, ngược lại cậu có cảm giác mình đang dựa vào thứ gì đó còn rất mềm to lớn và có mùi hương nhẹ nữa, chẳng lẽ là người ?

- ngươi định đứng như vậy tới lúc nào?

Một giọng nói trầm vang lên trên đỉnh đầu, Chí Mẫn theo quán tính ngẩn đầu lên nhìn. Hai ánh mắt chạm nhau cậu thấy trước mặt là một khuôn mặt lạ lùng mà bản thân chưa gặp bao giờ, có chút lúng túng cậu đẩy nhẹ người nọ ra rồi cúi đầu. Nhưng vẫn khẽ liếc quan sát, người này cao to bộ dáng quý phái y phục trên người được may bằng tơ tằm quý không phải đắt đỏ cũng là dạng quý hiếm. Chỉ cần nhìn sơ cũng đủ biết địa vị như thế nào chắc chắn không phải người của dạng niên phủ.

Còn nam nhân nọ nãy giờ như bị yểm tà một ngón tay cũng là không nhắc nổi, ngây người một lúc. hài tử nhỏ nhắn trước mặt có phải hay không là một tiên tử hạ phàm? Xem ra giữa rừng trúc này còn có một bông hoa kiều diễm nảy nở. Mà khoan nhìn cậu rất quen, chẳng phải là mỹ nhân hôm trước được Doãn Kì bế đây sao? chả trách tên Doãn Kì đó đem tiểu mỹ nhân này giấu kĩ đến vậy.

Người thì nhìn người thì cúi đầu cả hai cứ im lặng một lúc không nói gì không khí tĩnh lặng đến kì quặc người kia mới bắt đầu lên tiếng.

- ngươi tên là gì?

- bẩm là Phác Chí Mẫn!

- Ngươi là người của dạng niên phủ? Sao trước giờ ta chưa từng thấy ngươi?

- nô tài là quân y, chỉ lo việc phụ cấp dưỡng thương nên chỉ ở y quán! Còn người ?

- ta là Kim Nguyên Vũ , Nhị hoàng tử Hwarang dân quốc!

Chí Mẫn nghe ba chữ Nhị hoàng tử sắc mặt tái xanh, vội vã quỳ xuống trước mặt Nguyên Vũ dập đầu.

- Nhị hoàng tử tha tội, nô tài không biết người là ai nên đã phạm thượng!

- được rồi, ta không trách ngươi, mau đứng dậy!

Chí Mẫn nghe người nói thế thì rụt rè đứng dậy, đem mặt dán chặt xuống đất hơn ban đầu. Người kia nhíu mày trước biểu hiện của cậu, Mẫn Vương gia từ bao giờ đã thích nam nhân yếu đuối thế này? Hắn ta khó hiểu liền đem cằm cậu nâng lên quan sát thật kĩ , đối với địa vị của Nguyên Vũ đã có thể gặp bao nhiêu thiên kim tiểu thư khuê cát, không ít nữ tử xinh đẹp, vậy mà hiện giờ đem toàn bộ ra so sánh cũng không bằng một góc của người trước mặt, thân hình cũng mảnh mai không quá gầy, cũng không quá ốm cân đối vừa phải.

Nguyên Vũ cười mãn nguyện cũng dần buông tha cho chiếc cằm nhỏ, sau đó lấy tay kéo Chí Mẫn về phía mình, một tay giữ lấy eo cậu tay kia khẽ vuốt ve hai má bánh bao hồng hào. Chí Mẫn thoáng bất ngờ liền dùng sức đẩy người ra nhưng vô lực, người kia cười tà đem cậu ôm chặt vào hơn.

- Được Doãn Kì để mắt tới chắc là không tồi hẳn là cực phẩm chẳng biết đã là câu dẫn được bao nhiêu người rồi nhỉ mười? một trăm? một vạn?

[Allmin] Hoa Dạng Niên HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ