- không được khóc! Ta là muốn thoa dược cho ngươi!Doãn Kì vừa dứt câu, Chí Mẫn đang khóc bỗng nhiên im bật những tiếng nức nở ban đầu đều chuyển thành những tiếng nấc nho nhỏ, cậu rụt rè ngẩn đầu nhìn nam nhân đang ngồi trên giường mà vô cùng nghi hoặc, vừa sợ vừa có chút đề phòng ấp úng nói.
- Người...người..nói..là..là thật ?
Doãn Kì khẽ nhíu mày bộ dạng của cậu hiện giờ là thứ Doãn Kì ghét nhất, những nữ nhân trước đây vẫn thường bày ra bộ mặt này mong có thể làm cho y để tâm một chút nhưng lần nào cũng bị y lạnh lùng lướt ngang. Có khi nào ngay cả tên tiểu tử này cũng giống với những nữ nhân đó không?
- Ngươi còn khóc một tiếng, ta lập tức đem ngươi làm chuyện khác!
Doãn Kì giơ tay bắt lấy cằm cậu nâng lên, y ghé sát vào mặt cậu, rất gần, thậm chí cậu còn có thể cảm nhận được hơi lạnh của y phả vào bên mặt của cậu.
- .nô. .nô tài không dám. .không dám. . .
Chí Mẫn lau vội nước mắt trên mặt, cậu biết bản thân đã vừa đổ oan cho cho y nên khuôn mặt vì ngượng ngùng mà đỏ dần lên khiến cậu lúng túng cúi mặt, nếu y nhận ra cậu là đang nghĩ gì nhất định cậu sẽ không dám nhìn y, thậm chí bản thân có thể chỉ hận là không thể tự đào một cái hố để chui xuống.
Nhưng đáng tiếc mọi cử chỉ hành động của cậu đều được thu vào tầm mắt của nam nhân phía trước. Doãn Kì cũng không hiểu vì sau khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng vì ngượng của ai kia lại khiến y thấy rất dễ chịu, hình như là cả sự chán ghét bấy lâu đều tan mất, chưa bao giờ y lại có ý nghĩ khi dễ Chí Mẫn lại có thể vui hơn cả đoạt mạng người khác, làm đôi môi không tự chủ khẽ nhếch lên.
- còn ngồi đó?
Doãn Kì cúi người nắm cánh tay cậu kéo dậy, thêm lần nữa ấn cậu lên giường xoay lưng về phía y, y bảo cậu không cần cởi toàn bộ chỉ cần phần thân trên bị thương đã đủ. cậu ngoan ngoãn làm theo nhưng tháo xong đai lưng thì dừng lại, đợi mãi cũng không thấy cậu nhúc nhích y liền lên tiếng hối thúc.
- muốn ta cởi giúp?
Chí Mẫn chính là ngồi ngây ngốc thì bị tiếng nói của y làm cho bừng tỉnh, cậu cúi thấp đầu ngập ngừng một lúc, sao lại ấp úng nói.
- a.không phải.chỉ là.trên lưng nô tài có một hình xăm, nô tài có thể hay không muốn nhờ vương gia giữ bí mật, nếu người không thể nô tài không dám. . .cởi. .
- ta hứa!
Chí Mẫn nghe vậy cũng an tâm phần nào liền chậm rãi đem lớp y phục kéo xuống mà không biết người phía sau chỉ là nhắm mắt hứa đại cho xong chuyện.
Tấm lưng trần của cậu hoàn toàn bị bại lộ trước mắt y, làn da mà trước giờ cậu từng cho là trắng trẻo và mịn màng giờ đây đầy những vết roi gân đỏ chói, hai bên cánh tay chi chít những vệt roi tím đen. khuôn mặt y dần trở nên đen kịt đến khó coi ý nghĩ muốn giết người bao giờ lại tăng lên ngùn ngụt, do quay lưng nên cậu không thể thấy được vẻ mặt đó của y, nếu thấy chắc có lẽ cậu đã ngất đi vì sợ mất.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allmin] Hoa Dạng Niên Hoa
FanfictionĐam mỹ, cổ trang, HE, SE sinh tử văn, nhất thụ đa công . . Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, các tình tiết lịch sử đều là hư cấu không có thật. Không có ý định xúc phạm tổ chức hay lịch sử nước nào cả. Lần đầu thử sức với cổ trang nên...