Phần 53

1.3K 114 19
                                    


Chí Mẫn sợ hãi khóc loạn , vặn vẹo thân người nhanh chóng dùng hết mọi sức lực vốn có để vùng vẫy thoát ra , nhưng cậu càng né tránh càng khiến A hổ hắn như thú dữ động dục lâu năm mà càng hung hăn hơn gắt gao đè chặt Chí Mẫn xuống giường, bờ môi khô khốc của hắn không ngừng hướng thân người trắng trẻo bên dưới thô bạo hôn lên.

" đừng. .không muốn. .không. . "

Chát! - một tiếng tát giòn tan vang lên ngay bên tai khiến Chí Mẫn đang kịch liệt vùng vẫy cũng phải trợn mắt đình chỉ cử động, A hổ hắn chỉ vô tình trong lúc giãy dụa bị cậu đánh trúng hắn đã không chút nương tay tát hẳn lên mặt cậu, cơn đau nhanh chóng kéo đến khiến đầu óc cậu quay cuồng cả bên má vừa bị hắn tát qua cũng đỏ ửng lên, bàn tay năm ngón từng vệt từng vệt đều hiện rõ.

Chí Mẫn tuyệt vọng nhắm nghiền hai mắt cả tay và chân cũng bất giác buông lỏng để mặc hắn trên cơ thể mình tùy ý đùa bỡn, đến giờ khắc này cậu mới nhận ra  bản thân mình yếu đuối đến mức độ nào phàm chỉ cần là người có thể lực một chút cũng đã dễ dàng đặt cậu dưới thân. Nếu trước giờ cậu không được các huynh che chở không được các huynh bảo vệ thì chuyện này không biết sẽ xảy ra bao nhiêu lần với cậu nữa, tại sao ? Tại sao lại tàn nhẫn với cậu như vậy.

- đừng sợ, ta sẽ nhẹ nhàng, ân!

A hổ vừa nói vừa thoã mãn đem lưỡi liếm đi nước mắt trên mặt cậu bàn tay nhanh chóng đem mảnh y phục vừa xé rách ném xuống sàn, đến khi bàn tay dần dần chạm phải hạ bộ bên dưới thì ngay lúc đó từ phía cửa bất ngờ phát ra những thanh âm dồn dập.

Rầm!

Không quá một khắc sau cánh cửa lập tức bị một lực đạo không hề nhẹ giáng lên ngay cả sợi xích to tướng mà A hổ đã chắn cửa cũng không chịu được nội lực của người kia mà đứt đoạn vừa vặn yên vị trên sàn. Cửa phòng mở toang, tư thế ám muội của hai người bên trong đều bị nam nhân và đám hạ nhân phía sau thu vào trong mắt. A hổ nhất thời không kịp trở tay liền trợn tròn hai mắt, vội vã rời khỏi người Chí Mẫn đem y phục sửa soạn qua loa không quên cởi trói cho cậu sau đó hướng Nam nhân cao quý kia quỳ rạp cúi đầu.

- Tham. . tham kiến vương gia!

Doãn Kì lạnh nhạt nhìn người bên dưới song lại như không hề để tâm đến mà thong thả bước vào, ngay cả khi chứng kiến chuyện xấu hổ bại hoại như thế y cũng không biến sắc lấy một chút mà có phần lãnh đạm hơn trực tiếp tiến đến cạnh giường.

Thân ảnh trên giường vừa nhìn thấy y liền sợ hãi lùi người vào trong run rẩy đem chăn che đi cơ thể xích loã của mình, cả người rụt lại một góc đem đôi mắt ngập nước còn vươn chút kinh sợ nhìn y. Tâm nam nhân khẽ động, ánh mắt ba bốn phần trở nên sắc lạnh nhìn sang kẻ đang hướng y cuối đầu kia.

- Vương gia. . nô. .nô tài có thể giải thích, nô tài và người kia vốn là. .là tình nhân, do hôm nay phủ ít người y cũng là chủ động nên nô tài không. . Không khống chế được bản thân nên. . .cầu vương gia tha mạng. .vương gia tha mạng. . .

A hổ kinh sợ hướng người kia kịch liệt dập đầu lời mà hắn nói ra vô cùng chắc nịch người thường nghe qua nhất định sẽ cho là cậu cố tình câu dẫn hắn.

[Allmin] Hoa Dạng Niên HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ