Chí Mẫn bất ngờ bị Tại Hưởng đẩy mạnh vào tường, lưng cậu bị đập mạnh một cái thật rõ to, cậu ôm lấy tấm lưng đáng thương của mình nhìn hắn đầy kinh ngạc.
- Hưởng ca huynh làm gì?
- ta chỉ không để ý ngươi mới một ngày ngươi đã tìm đến Doãn Kì?
- không..không phải như vậy, Tại hưởng huynh nghe đệ nói, đệ không phải có ý đó. .thực ra là. .
Rầm!
Chí Mẫn lắp bắp định giải thích thì Tại Hưởng đã một quyền đấm thật mạnh vào bức tường sau cậu. Cậu thất kinh gấp rút đứng thẳng người miệng im bật chính là một tiếng cũng không dám cất, chỉ biết nhìn nam nhân đang sinh khí bằng ánh mắt sợ sệt và khó hiểu.
- nói! Có phải hôm qua ngươi ở cùng Doãn Kì hắn không?
Chí Mẫn nghe thế thì lúng túng cúi gằm mặt không nói chỉ khe khẽ gật đầu, thực không biết nói thế nào cho Tại Hưởng hắn hiểu, đúng là hôm qua cậu và Vương gia gặp nhau ở cùng nhau một lúc sau đó cậu ngất đi. Đến tỉnh dậy đã thấy mình ở trên giường còn có Chính Quốc đứng đó nữa , chính cậu còn không nhớ rõ thì nên nói với hắn như thế nào đây.
Còn cậu không biết cái biểu hiện vừa rồi của mình tức thời làm hắn thêm sinh khí, hắn chống một tay ngang đầu cậu, tay kia nắm cầm cậu hất lên mà cười mỉm, nhưng đối với cậu nụ cười đó một chút thân thiện cũng không có, còn là nụ cười của sự tàn ác.
- hôm qua ngươi đổ bệnh lẽ nào. . .là lên giường với hắn?
-không.không. .có. .huynh nói gì. .. .A!
Chí Mẫn sợ hãi liên tục lắc đầu phản bác Tại Hưởng hắn không để tâm, thô bạo nắm lấy tóc cậu giật mạnh khiến đầu cậu bị ép ngẩn lên một cách đau đớn.
- có phải ngươi câu dẫn Doãn Kì không thành, liền muốn quay sang bám theo tên Nguyên Vũ đó, một bước hoá phượng không? Hả!
Tại Hưởng hung hăn trừng mắt đem lực tay phía sau siết chặt, ánh mắt cậu vì đau mà mờ mịt. Cậu căn bản không phải loại người như thế hắn cũng là người hiểu rõ mà, tại sao con người này thà làm cậu đau chứ không nghe cậu giải thích chứ. Rõ ràng là họ tự tìm tới cậu rõ ràng là họ làm cậu đau hắn có biết không, Tại Hưởng hắn chẳng phải đã hứa sẽ bảo vệ cậu sao, tại sao ngay cả hắn cũng đối xử thô bạo với cậu như vậy.
- buông đệ ra!
Chí Mẫn hét lớn lấy tay đẩy mạnh cả người hắn ra, lưng hắn va phải trụ cột phía sau dù không mạnh nhưng cũng vô tình chạm vào vết thương trên lưng còn chưa lành của hắn, hắn trừng mắt nhìn cậu hai bàn tay siết chặt vào nhau.
- Ngươi đẩy ta?
- đệ không cần, đồ nói dối ,đệ ghét huynh!
Chí Mẫn vừa dậm chân vừa hét lớn trước mặt hắn rồi ôm lấy khuôn mặt đầy nước mắt chạy đi, hắn không đợi suy nghĩ liền lập tức đuổi theo. Mặc kệ hắn ở phía sau có kêu tên gọi tiếng bao nhiêu Chí Mẫn càng cắm cúi mà chạy thẳng bấy nhiêu, nhưng sức cậu sao đo được bằng hắn chưa đầy một dãy hành lang đã bị hắn bắt kịp nắm lấy cánh tay cậu kéo ngược lại, cậu khóc lóc vùng vẫy khỏi cánh tay hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allmin] Hoa Dạng Niên Hoa
FanfictionĐam mỹ, cổ trang, HE, SE sinh tử văn, nhất thụ đa công . . Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, các tình tiết lịch sử đều là hư cấu không có thật. Không có ý định xúc phạm tổ chức hay lịch sử nước nào cả. Lần đầu thử sức với cổ trang nên...