Phần 5

2.5K 258 17
                                    

- Dù ngươi có đồng ý hay không, ta cũng sẽ cứu ngươi! Ngươi theo ta,  ta nhất định sẽ không để ngươi chịu ủy khuất!

Tại Hưởng nói xong liền kéo cánh tay Chí Mẫn ngồi dậy mà ôm chặt cậu vào lòng, Chí Mẫn nhất thời bối rối hai con ngươi căng ra hết cỡ muốn đẩy ra nhưng hắn càng kẹp chặt. Hắn thật mặt dày không biết bao nhiêu người đang nhìn họ hay sao.

- Quan huyện đại nhân ngươi xem!, đây là cái gì ?

Tại Hưởng lôi ra từ trong áo một thẻ bài bằng vàng được chạm khắc hình rồng tinh xảo giơ lên trước mắt mọi người. Huyện lão gia mặt mày biến sắc run rẩy bước xuống quỳ trước mặt Tại Hưởng.

- Hoàng thượng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!

- Các ngươi nghe cho rõ đây! Ta là Kim Tại Hưởng một mệnh quan của triều đình được điều đến đây giám sát! Trong thời gian ta ở đây đều tay nghe mắt thấy những hành vi bất chấp luật lệ, cậy quyền cậy thế, gia tăng thuế một cách tự tiện, khiến cho người dân phải sống trong cảnh khổ cực những việc như vậy phải trừng phạt nghiêm khắc để không tái phạm!

- Hoàng thượng tha mạng! Hoàng thượng tha mạng!

Huyện lão gia cùng Sở Bá Khanh dập đầu liên tục.

- Huyện lão gia thân là bậc phụ mẫu của dân chúng lại cấu kết với ác bá hãm hại dân lành, nay thu lại quyền hạn giáng làm thường dân. còn ngươi Sở Bá Khanh!, ỷ thế con quan ức hiếp người khác cưỡng đoạt bao nhiêu nữ tử nhà lành nay tịch thu tài sản phân phát lại cho những nhà bị ngươi bức hại! Mọi chuyện ở đây đều giải quyết xong tất cả giải tán.

- Phác Y Quán -

- Mẫn nhi! Con thật sự sẽ rời đi sao?

Thím Trư ngập ngừng nhìn Chí Mẫn, nếu không phải tên Sở Khanh kia lấy tiểu Na ra làm con tin thì dù có đánh chết bà cũng không và không bao giờ nói những lời đó. Chí Mẫn vỗ nhẹ bàn tay đầy vết nhăn của bà mà từ tốn.

- Thím Trư đừng lo, con sẽ về thăm người thường xuyên mà!

- Chí Mẫn, ,hức, ,là tại ta không tốt. , ,

- Thím Trư người đừng như vậy, lòng Mẫn Nhi không chịu nổi.

Chí Mẫn cũng không muốn rời đi đâu chỉ là tên Tại Hưởng nói rằng ở kinh đô có người quen tìm cậu người này có quen biết với song thân quá cố của cậu hơn nữa chuyện về Sở Gia và Huyện lão đã giải quyết xong nhất định họ sẽ không cam chịu mà tìm cậu trả thù. Đến lúc đó sợ rằng sẽ liên lụy đến thím Trư và cả Tiểu Na nữa.

- Kim công tử xin người hãy đối tốt với Mẫn Nhi, y từ nhỏ không có song thân là do lão nương này dạy dỗ nếu có gì làm người không vừa ý xin người hãy rộng lòng bỏ qua!

Thím Trư vừa nói xong liền khụy hai chân quỳ xuống định cúi đầu với Tại Hưởng.

- Thím Trư người đừng làm vậy!

Tại Hưởng cúi xuống đỡ Thím Trư không kịp để đầu gối bà đụng đất. Bịn rịn chia tay cả chừng mấy canh giờ Chí Mẫn mới chịu ngồi lên mã xa, xe ngựa lăn bánh tiến thẳng đến kinh đô nơi mà đối với Chí Mẫn là đất khách quê người, cậu giơ tay áo dụi dụi đôi mắt còn đỏ hoe của mình mà thút thít.

[Allmin] Hoa Dạng Niên HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ