"Tôi là Vương Điền Hương, người Côn Sơn Tô Châu, 38 tuổi, tên gốc Trần Nho, bí danh Trần Tam Bì,... năm Trung Hoa Dân Quốc thứ 5, phụ thân là Trần Chí Hoàn vào làm công ở Cầu Trang, tôi cũng đi theo ông ấy tiến vào Cầu Trang làm việc, sau đó vô tình biết được chủ nhân Cầu Trang bí mật cất giấu báu vật..."
"Năm Trung Hoa Dân Quốc thứ 21, chủ nhân Cầu Trang bị sát hại tại nhà hát Lan Tâm ở Thượng Hải, nhà họ Cầu chia năm xẻ bảy chỉ sau một đêm... Năm Trung Hoa Dân Quốc thứ 23, Đới Lạp tìm thấy tôi trong lúc tôi rơi vào hoàn cảnh khốn khổ, nói cho tôi tiền, để tôi mở một kỹ viện ở Cầu Trang, với điều kiện là phải âm thầm tìm kiếm tung tích báu vật của Cầu Trang năm đó...
"Ông chủ Đới có ơn cứu mạng nên tôi tình nguyện tham gia vào Quân Thống, trở thành Cô Châu ở Hàng Châu... Kỹ viện mở cửa kinh doanh rất phát đạt. Những người đến đây đều là quan chức cấp cao và quý tộc. Con người khi rơi vào mê loạn sẽ rất dễ dàng tiết lộ ra bí mật. Tôi lợi dụng điểm này để thu thập thông tin từ nhiều quan chức, âm thầm báo lại cho Đới Lạp..."
"Cấp trên trực tiếp của tôi là Đới Lạp, mật danh của cấp dưới là Hồ Điệp, từng là một kỹ nữ của kỹ viện, tên là A Hương. Hiện tại tôi cũng không biết cô ta đang ẩn nấp ở nơi nào. Chúng tôi thường sẽ truyền tình báo bằng những ký hiệu bí mật trên bảng thông báo của thành phố, chứ chưa hề gặp mặt nhau..."
Đọc xong lời thú tội dài ba trang giấy của Vương Điền Hương, cổ họng của Trương Tam Bắc khô khốc, mệt đến nghẹt thở. Hắn ta cũng nhìn ra được nguyên do vì sao trưởng quan lại để cho hắn ở lại.
"Thư ký Trương, anh nhìn ra được vấn đề rồi chứ?" Lý Ninh Ngọc nhướng mày hỏi.
"Không có vấn đề gì cả, trong bản thú tội này đều trình bày rất rõ nguyên nhân và kết quả mà!" Trương Tam Bắc vô cùng bối rối, lật lại bản thú tội, nhưng thực sự không thể nhìn ra được bất kỳ sai sót nào cả.
Lý Ninh Ngọc nhếch mép nở nụ cười đầy ẩn ý, lấy ra một tờ giấy từ bản thú tội trên tay hắn ta, đưa tới trước mặt Cố Hiểu Mộng, gần như muốn dán lên gương mặt của cô: "Cố thủ trưởng, cô xem, những nét chữ càng về sau càng trở nên nguệch ngoạc, còn có nhiều chỗ bị gạch xoá, có thể nhìn thấy rõ người viết đang rất căng thẳng."
Cố Hiểu Mộng hơi ngả người về phía sau, tránh đi tờ giấy viết đầy lời khai đó. Trên tờ giấy đó, dường như vẫn còn có mùi máu tanh của Vương Điền Hương. Cô ung dung trả lời: "Thân phận bị vạch trần, cái chết đang cận kề trước mắt, ai mà không căng thẳng chứ?"
"Nhưng câu chữ của anh ta vẫn rất lưu loát, không giống như lời khai được viết ngay tại chỗ!" Lý Ninh Ngọc giả vờ kinh ngạc cảm khái.
Trương Tam Bắc đột nhiên nhận ra, lướt nhìn vào bản thú nhận lần nữa, lên tiếng phụ hoạ:
"Quả thật như vậy! Làm sao có ai có thể viết lời thú nhận một cách lưu loát như vậy chứ! Thủ trưởng thật lợi hại! Vừa mới liếc nhìn một cái đã phát hiện ra được vấn đề!"
"Cất những lời tâng bốc của anh đi." Lý Ninh Ngọc quay đầu lạnh nhạt liếc nhìn hắn, lại tiếp tục chất vấn Cố Hiểu Mộng: "Cố thủ trưởng không có gì muốn giải thích sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Dịch] [BHTT] [Ngọc Mộng CP] 《KHI GIÓ LẠI NỔI LÊN》 - 新路灯计划
ФанфикшнĐà XIN PHÉP TÁC GIẢ Tên gốc: 风再起时 Tác giả: 新路灯计划 Cre ảnh: 罗洋5858 Trans: xiaolemon Beta: Yan Số chương: 68 chương + 5 hậu ký + 1 phúc lợi Nội dung: Viết tiếp câu chuyện về Ngọc Mộng trong Phong thanh bản truyền hình. ------------------ Lý Ninh Ngọc đ...
![[Dịch] [BHTT] [Ngọc Mộng CP] 《KHI GIÓ LẠI NỔI LÊN》 - 新路灯计划](https://img.wattpad.com/cover/279578564-64-k997481.jpg)