XXXIII. Everything is fine

380 48 14
                                    

— Kieran —

Shikamaru nặng nề bước từng bước vào trong phòng. Đi đến bên cạnh giường của Temari, Ngài từ từ khuỵu gối xuống để có thể nhìn nàng ấy rõ hơn.

"Nàng đang đùa ta đúng không?" Shikamaru nắm lấy bàn tay của Temari, chầm chậm nói "Mau tỉnh dậy đi, con trai của chúng ta, thằng bé đáng yêu lắm. Nó có đôi mắt của nàng, thật sự rất đẹp. Nàng cũng nên nhìn thằng bé một cái đi chứ."

"Nàng từng nói với ta nàng muốn dạy thằng bé chơi vĩ cầm mà, nên đừng ngủ nữa."

"Ta đã hứa với nàng là ta sẽ cho nàng đến Poulous đúng chứ? Chỉ cần nàng mở mắt, ta nhất định sẽ đưa nàng đến đó, ở bao lâu đều tuỳ nàng."

"Dậy đi Temari, nàng đừng làm ta sợ."

"Temari à..."

Shikamaru cứ gọi Temari mãi, như không muốn tin rằng nàng ấy đã thật sự ra đi.

Có phải là vì trước giờ Ngài nhịn nàng nhiều quá nên bây giờ nàng đâm ra ngang ngược không chịu tỉnh không?

Yoshino đau lòng nhìn về phía chiếc giường, bà chợt cảm thấy hơi cay cay sóng mũi. Mới hôm qua thôi, bà còn thấy Shikamaru ngồi chơi cờ cùng Temari rất vui vẻ. Họ hạnh phúc chưa được bao lâu mà, sao viễn cảnh lại trở nên thế này.

"Oee."

Đứa trẻ trên tay Yoshino đột nhiên cựa quậy, bật khóc dữ dội. Cứ như thằng bé cảm thấy được rằng mẫu thân của nó sắp bỏ nó mà đi vậy.

Một khắc trôi qua, mọi thứ dần trở nên vô vọng.

"Bệ hạ, xin Ngài hãy nén đau thương." Hầu cận nói "Thần sẽ chuẩn bị thông báo đến các Vương quốc khác."

"Nàng ấy chắc chắn sẽ tỉnh lại." Shikamaru vẫn cố nắm chặt lấy bàn tay lạnh ngắt của Temari, như đang muốn truyền hết sự sống của bản thân cho nàng ấy vậy

"Bệ hạ..."

"Oeeeee."

Đứa trẻ đó lại khóc lớn hơn nữa.

Bàn tay của Temari nhẹ cử động, có lẽ vì tiếng khóc của đứa trẻ đã làm nổi lên bản năng làm mẹ của nàng.

"Temari! Nàng nghe ta nói đúng không Temari?"

"Ta...thấy phụ hoàng...thấy mẫu hậu." Temari nói, giọng nàng khàn khàn như sắp tắt tiếng

"Họ đang muốn nàng trở về đây, họ muốn nàng có thể sống hạnh phúc."

"Trở về sao?"

Temari bừng tỉnh, nàng cứ tưởng rằng mình đã gặp thần Chết, sắp đoàn tụ cùng Minato và Kushina rồi chứ. Nhưng không, có một thứ gì đó sôi sục trong nàng kêu nàng nhất định phải tỉnh dậy.

Đập vào mắt nàng là khuôn mặt sắp khóc đến nơi của Shikamaru, chỉ cần nàng tỉnh dậy trễ hơn một chút thôi thì chắc Ngài ấy rơi nước mắt mất. Temari chỉ bật cười một cái.

"Ngài đúng là mít ướt mà."

Mọi người trong phòng mừng như mở hội, Hoàng hậu của họ vẫn chưa qua đời, thậm chí còn khoẻ mạnh đến nỗi có thể nói móc Bệ hạ.

[Naruto Fanfic] Hẹn chàng kiếp sauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ