Chap 95

183 20 0
                                    

Bùi Cẩn Ngưng đứng lên trước, khách khứa ở đây nháy mắt liền an tĩnh xuống.

"Năm nay tiểu nữ đã mười tám tuổi, đến tuổi trưởng thành, có thể gánh vác trong trách Nam Triệu, ta tuyên bố từ hôm nay trở đi, tiểu nữ Bùi Châu Hiền sẽ kế vị gia chủ Bùi gia, cũng kế nhiệm quân chủ Nam Triệu. Sau khi thượng tấu triều đình, triều đình chính thức sắc phong tiểu nữ trở thành quân chủ Nam Triệu." Sau khi mọi người an tĩnh xong, Bùi Cẩn Ngưng mở miệng nói.

"Ngô đại nhân, thỉnh!" Bùi Cẩn Ngưng khách khí làm một động tác thỉnh với Ngô Tân Nông đang ngồi đối diện.

Ngô Tân Nông lấy thánh chỉ sắc phong ra, chuẩn bị đọc trước mặt mọi người, Bùi Châu Hiền nhanh chóng quỳ xuống nhận chỉ.

Sau khi Ngô Tân Nông đọc xong thánh chỉ, liền đưa thánh chỉ cho Bùi Châu Hiền, cũng duỗi tay đỡ Bùi Châu Hiền đứng dậy, xem như hoàn thành nghi thức sắc phong.

"Hôm nay, vừa đúng là nữ nhi tiết ở Nam Triệu, cũng là lễ thành niên của tiểu nữ, có thể nói là vui mừng gấp bội, lại được Tôn Bắc Quân gia, Tây Hầu Vương gia, Đông Nhiên Sở gia cùng đến dự, thật sự là vui càng thêm vui, ta cùng nữ nhi xin kính các vị khách quý một ly." Bùi Cẩn Ngưng nâng chén rượu lên nói.

Các vị khách cũng đồng thời đứng dậy, đáp lễ Bùi Cẩn Ngưng, sau đó là Bùi Châu Hiền, nâng ly kính rượu, đáp lễ quan khách.

Sau đó không biết người nào đột nhiên bắt đầu ồn ào nói

"Nghe nói tân gia chủ còn chưa có hôn phối, vừa lúc tứ đại gia tộc ở đây, tân gia chủ có thể chọn được hôn phu, đúng là vui mừng gấp bội....."

"Đúng vậy, đúng vậy, vui mừng gấp bội....." Những người khác cũng bắt đầu ồn ào nói theo.

Tôn Thừa Hoan nghe, liền có chút sốt ruột, hận không thể đem mấy người ồn ào này ném ra ngoài hết.

"Không vội, tiểu nữ vừa mới tiếp nhận chức vụ, nhiều chuyện còn chưa quen thuộc, nhất thời không có thời gian, chờ sau này dư dả thời gian sẽ bàn đến." Bùi Cẩn Ngưng thoái thác nói.

"Lời này của Bùi gia chủ là sai rồi, chính vì như thế càng phải chọn một hôn phu, mới có thể giúp tân gia chủ phân ưu giải nạn...." Lúc này những người muốn có được Bùi Châu Hiền tiếp tục ồn ào nói.

"Cảm ơn ý tốt của các vị thúc thúc bá bá, Nam Triệu chúng ta không giống với các đại thế gia khác ở Trung Nguyên, ở Nam Triệu chúng ta là nữ ở ngoài, nam ở trong, không cho hôn phu xuất đầu lộ diện ra bên ngoài, cũng không cho phép nhúng tay vào sự vụ. Nghe nói bên Trung Nguyên các người, nữ tử phải tuân tam tòng tứ đức, nếu xuất đầu lộ diện sẽ bị người nhạo báng, ở Nam Triệu chúng ta cũng là như thế, cho nên sợ nam tử hiện Tại sẽ không thích ứng được với sinh hoạt ở Nam Triệu." Bùi Châu Hiền mỉm cười nói.

Nam nhân ở đây vừa nghe, quả nhiên có chút sợ hãi, sống giống như nữ nhân sao, còn có ý nghĩa gì đâu?

"Không nghĩ đến thế tử Quân gia lại có thể sống được như vậy, thật đúng là làm cho Quân gia chúng ta mất mặt." Quân Tử Chiêu thừa cơ hội mắng nhiết Quân Tử Tôn.

Sở gia nghe Quân Tử Chiêu nói vậy, tất nhiên cũng sẽ không vui vẻ, ai chẳng biết trưởng tử thông tuệ của Sở gia cũng là ở rể Bùi gia, bất quá Quân Tử Chiêu không nhắc đến Sở gia, Sở gia cũng không tiện phát tác.

"Đúng vậy, Quân Tử Tôn thà rằng sống ở Bùi gia như vậy cũng không muốn về Quân gia làm thái tử, đây là vì sao chứ?" Bùi Cẩn Ngưng mỉm cười hỏi ngược lại, Quân gia này không phải là tự rước lấy nhục sao?

"Tam công tử, nói nhiều không hay!" Quân Phi Dực nhíu mày nói với Quân Tử Chiêu, hiển nhiên là bất mãn khi Quân Tử Chiêu cứ không ngừng khiêu khích Quân gia. Cũng nhìn Quân Tử Tôn đứng ở bên cạnh không nói tiếng nào, Bùi Cẩn Ngưng không xem mặt mũi Quân gia ra gì, chẳng lẽ công tử một chút cũng không để ý sao?

"Phu nhân, gia chủ, bên ngoài có hơn trăm thiếu nữ đến tuổi mười lăm đang chờ, cầu phu nhân và tân gia chủ đến chúc phúc." Lúc này, Bạch Thuật mở miệng nói.

"Ở Nam Triệu chúng ta có tập tục này, nếu các vị có hứng thú có thể ra ngoài xem, hoặc là tiếp tục ở lại trong phủ uống rượu dùng bữa, ta và tiểu nữ xin lỗi không tiếp một chút." Bùi Cẩn Ngưng khách khí nói với quan khách ở đây xong liền cùng Bùi Châu Hiền rời khỏi sảnh tiệc.

Đa số khách khứa cũng muốn xem náo nhiệt, liền đi theo hai người ra ngoài cổng lớn, một số ít người tiếp tục ở lại yến tiệc uống rượu, ví như cha con Quân Tử Chiêu.

Ngoài cổng lớn Bùi phủ, quả nhiên tụ tập hơn trăm thiếu nữ trẻ tuổi lộng lẫy, chỉnh chỉnh tề tề xếp thành hàng ngũ, chờ đợi Bùi gia chủ chúc phúc.

Bạch Thuật nháy mắt ra hiệu với Tôn Thừa Hoan, ý bảo nàng cũng phải đi vào hàng.

Tôn Thừa Hoan hiểu được, cũng đi vào bên trong hàng ngũ, thật ra Quân Phi Dực rất nhiều lần muốn đến gần Tôn Thừa Hoan, muốn làm quen với Tôn Thừa Hoan, đều bị Tôn Thừa Hoan tránh đi, lúc này đứng vào xếp hàng không còn gì tốt hơn, Quân Phi Dực cũng đã có tuổi, sẽ ngượng ngùng đi vào chỗ mấy thiếu nữ này đi.

Bạch Thuật và một nha hoàn khác bưng một bình nước thánh, đây là sương sớm trong cánh hoa được thu thập trong ba ngày gần nhất, phối với nước dược liệu chỉ có ở Bùi gia, tỏa ra màu xanh nhàn nhạt.

Các thiếu nữ theo thứ tự đi đến trước mặt Bùi Cẩn Ngưng, Bùi Cẩn Ngưng đưa tay vào bình nước, sau đó nhẹ nhàng vẫy tay vào thiếu nữ.

Thiếu nữ khom người hành lễ, cực kỳ tôn trọng, sau đó đi đến trước mặt Bùi Châu Hiền, Bùi Châu Hiền cũng làm động tác như Bùi Cẩn Ngưng, thiếu nữ cũng hành lễ với Bùi Châu Hiền.

Thiếu nữ được chúc phúc xong, liền đi đến chỗ quản gia Bùi gia, lãnh dược liệu điều tiết nguyệt sự xong, liền vui vẻ rời đi.

Tôn Thừa Hoan nhìn nhìn, cũng hy vọng mình được Bùi Châu Hiền chúc phúc, giống như Bùi Châu Hiền hoàn thành lễ thành niên cho mình, Tôn Thừa Hoan thực chờ mong.

Tôn Thừa Hoan đi vào hàng sau, nên cũng đứng tương đối xa, cho nên đợi đến phiên nàng, đều là chuyện của nửa canh giờ sau.

Bùi Cẩn Ngưng nhìn thấy nàng, có chút kinh ngạc, nhưng vẫn hoàn thành nghi thức như vậy.

Rốt cuộc Tôn Thừa Hoan cũng đi đến trước mặt Bùi Châu Hiền, nở một nụ cười sáng lạn tươi đẹp nhất với nàng.

Bùi Châu Hiền nhìn Tôn Thừa Hoan tươi cười trước mặt mình, cũng nhàn nhạt mỉm cười một cái, đem nước vẫy lên người Tôn Thừa Hoan, Tôn Thừa Hoan cũng học bộ dáng của mấy thiếu nữ khác, hành lễ với Bùi Châu Hiền, cũng đừng chần chừ một chút.

Nếu không phải sau lưng còn có thiếu nữ xếp hàng, phỏng chừng Tôn Thừa Hoan cũng không muốn rời đi, cứ đứng ở trước mặt Bùi Châu Hiền hoài như vậy.

Chờ nghi thức chúc phúc hoàn thành xong, Bùi Châu Hiền liền đi đến miếu gia tổ, lấy tư cách gia chủ Bùi gia tiến hành nghi thức tế tổ, Tôn Thừa Hoan vẫn đi theo bên người Bùi Châu Hiền, yên lặng nhìn Bùi Châu Hiền, tuy rằng có người vẫn luôn phiền đến nàng.

Tế tổ xong, mới trở lại yến tiệc, lúc này, tiệc cũng đã tối. Tiệc bắt đầu từ lúc giữa trưa, liên tục đến bây giờ, yến tiệc không ngừng cung đồ ăn, chưa từng gián đoạn qua, sau khi mẫu tử Bùi gia trở lại yến tiệc, nha hoàn mới đem món ăn hạng nhất lên.

Chủ khách vui mừng, nhưng vì Bùi Cẩn Ngưng có thai, không thể uống nhiều rượu, nên được kính rượu phân nửa đều là Quân Tử Tôn và Bùi Châu Hiền uống thay, Bùi Châu Hiền uống càng nhiều hơn, dù sao nàng cũng là tân gia chủ, không thể kính thiếu nàng.

Chờ yến tiệc chấm dứt, Bùi Châu Hiền đã uống đến có chút say choáng, Bạch Thuật đỡ Bùi Châu Hiền về phủ nghỉ ngơi.

Còn Tôn Thừa Hoan, sau lễ chúc phúc, Tôn Thừa Hoan lại bị Quân Phi Dực quấn lấy lần nữa.

"Ta đã nói bao nhiêu lần, ta tên là Tôn Thừa Hoan, không phải họ Quân, sẽ không trở về với ngươi, càng sẽ không khuyên bảo cha trở về với các ngươi!" Tôn Thừa Hoan không kiên nhẫn nói, nhìn thấy Bùi Châu Hiền chuẩn vị về phủ, càng thêm sốt ruột.

"Tiểu tiểu thư, người là huyết mạch Quân gia, đây là sự thật không thể chối, tất nhiên phải cùng công tử về lại Quân gia...." Quân Phi Dực không hề sợ phiền trước sau như một nói với Tôn Thừa Hoan.

"Ngươi nói với cha ta đi, ta với Quân gia cũng không thân, ngươi không cần phiền ta có được không, ta phải đi về ngủ!" Tôn Thừa Hoan cảm thấy Quân Phi Dực thực sự còn phiền hơn lão gà mái.

"Có cơ hội ta cũng sẽ khuyên bảo công tử!" Công tử không rời Bùi Cẩn Ngưng một bước, Quân Phi Dực thực sự không tìm ra cơ hội, không giống như Tôn Thừa Hoan đơn độc ở một mình.

"Ngươi nói với hắn trước, hắn đồng ý rồi hãy đến tìm ta!" Tôn Thừa Hoan nói, đẩy Quân Phi Dực ra, nóng lòng trở về phủ với Bùi Châu Hiền.

Quân Phi Dực thấy không thể nói vào Tôn Thừa Hoan, thầm nghĩ mấu chốt vẫn ở trên người công tử, cũng không hề quấn lấy Tôn Thừa Hoan nữa.

Tôn Thừa Hoan trở về phủ, nhìn thấy Bùi Châu Hiền vẫn mặc trang phục lộng lẫy nằm ở giường nệm trong thư phòng, giống như uống quá nhiều rượu đến mức ngủ say, trên mặt vẫn còn một mạt đỏ ửng, làm cả người Bùi Châu Hiền càng thêm minh diễm động lòng người. Bởi vì là trạng thái ngủ, nên thoạt nhìn không có lãnh diễm không thể xâm phạm như ban ngày, mà nhu hòa hơn rất nhiều. Tôn Thừa Hoan quỳ dưới nệm, nhìn chằm chằm Bùi Châu Hiền đang nằm trên giường, người nàng thích, thật sự quá xinh đẹp, đẹp đến mức làm người ta muốn đi âu yếm. Tôn Thừa Hoan nhìn bốn phía một cái, thấy không có người, liền nổi lên dũng khí, môi nàng từng chút từng chút đến gần mặt Bùi Châu Hiền, nhìn cánh môi Bùi Châu Hiền vẫn đỏ tươi đến mê người, Tôn Thừa Hoan cũng không chút do dự đem môi mình dán lên, tim đập như sấm.

.....//.....

Tôn Thừa Hoan: Rốt cuộc có nụ hôn đầu tiên.

[BHTT - Cover Wenrene] TIỂU TỶ, BẤT HUNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ