Chương 69: Phút yên bình trước cơn bão lớn

1.5K 203 10
                                    

Harry có một giấc mơ rất kì lạ. Cậu đã mơ thấy một "Harry" khác. Hay nói đúng hơn cậu đã mơ thấy gần như là cả cuộc đời của người đó. Những sự việc diễn ra xung quanh cậu ta vô cùng hoang đường, đứng dưới góc độ của Harry mà nói, cậu đã thấy cả thế giới này sinh ra như để đối địch với cậu bạn kia.

Và đêm nay một giấc mơ nữa lại qua, Harry giật mình tỉnh giấc, cậu mệt mỏi tựa người vào đầu giường, lúc này bé con bên cạnh cũng thức giấc theo, nó hé mắt nhìn Harry, trông bộ dạng vẫn còn buồn ngủ lắm. Harry khẽ cười rồi nhẹ tay vỗ về cho bé tiếp tục ngủ.

Nhưng bé con lại nghiêng người, chống khuỷu tay xuống giường và ngồi dậy, nó làm một loạt động tác mà không hề gặp bất kì khó khăn gì. Sau đó, nó chui vào lòng Harry để cậu ôm mình.

"Cassius, em làm gì vậy hả?" Harry buồn cười xoa mái tóc ánh kim của bé.

"Ba không ngủ... nên con cũng không ngủ luôn..."

Harry bất đắc dĩ thở dài, "Cassius à, anh đã nói anh không phải là ba của em."

"Không phải ba..." Lúc này, Cassius hơi mếu máo chuẩn bị khóc khiến cho Harry phải thở dài thỏa hiệp.

"Rồi rồi, anh chịu thua em luôn đó."

Nghe vậy Cassius thu lại nước mắt sắp tràn khỏi mi mắt, nó cười toe toét, thích ý vỗ tay, rồi nó kề vào lỗ tai Harry nói nhỏ: "Ba ơi ba, con yêu ba nhất trên đời này."

Chất giọng trong trẻo non nớt của nó cất lên như chạm vào trái tim Harry. Cuối cùng vẫn không thể chống cự được trước sự dễ thương và ngọt ngào này, Harry hôn lên má đứa trẻ một cái.

"Anh cũng rất thương em, Cassius."

Tháng trước, bé đã lớn lên thành bộ dáng của đứa trẻ 6 tuổi và dường như tốc độ trưởng thành ấy cũng đã dừng lại. Cho tới bây giờ Harry vẫn không hiểu được tại sao trong Rừng Cấm - một nơi đầy rẫy hắc ám và nguy hiểm lại có thể sinh ra một đứa trẻ như Cassius.

Sở dĩ Harry không nghi ngờ lai lịch của Cassius vì cậu đã cảm nhận được một nguồn ma lực tinh khiết đang chảy trong thân thể bé nhỏ này. Ngày còn ở trong nguyên tác, Harry đã từng nghe Hermione nói về ma lực tinh khiết. Người sở hữu nó một là những vị thần tối cao, hai là đứa con được trời đất thai nghén thành. Trường hợp thứ nhất thì chưa ai thấy, trường hợp thứ hai còn khó gặp hơn. Cho nên công trình nghiên cứu đó bị người đời quên lãng và chỉ có duy nhất cô bạn Hermione của cậu mới có thể dành hàng tháng trời ra để xem lại những tấm da dê cũ kỹ kia. Cũng từ đây cô đã nói cho cậu cách nhận biết ma lực tinh khiết hay không. Kết quả kiểm tra thì ma lực của cả Ron, Hermione, Harry đều có lẫn tạp chất nên việc này cậu nhớ rất kĩ.

Harry không thể diễn tả hết được cảm xúc của mình khi cậu được chứng kiến tâm phép thuật của Cassius tỏa ra thứ ánh sáng lấp lánh xinh đẹp. Nó tinh khiết nhu hòa nhưng sức mạnh tiềm ẩn bên trong lại không hề hiền lành như vẻ ngoài vô hại. Ma lực này mang đến sự chúc phúc và có thể tái tạo vạn vật. Tuy nhiên nếu rơi vào tay kẻ xấu thì kết quả sẽ vô cùng tồi tệ, nó cứu được muôn loài thì cũng có thể hủy diệt hết thảy sự sống.

(HP/Allhar) Khi Tôi Không Còn Là Cứu Thế ChủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ