"Tinh Tinh a..."
Đỗ Chi Lan nghĩ muốn khuyên nhãi con nhà mình nhanh nhanh đem người đưa trở về.
Nhưng nhìn đứa nhóc đứng bên cạnh Phồn Tinh, thật cẩn thận nhìn nhìn thằng bé chính mình lại cảm thấy có chút không đành lòng.
Mệnh đồ nhiều chông gai, đứa trẻ không được cưng chiều, so với mấy đứa trẻ khác thực sự càng hiểu chuyện.
Nếu hiện tại để cho Tinh Tinh đưa nó ra cửa, đứa nhỏ này xác định vững chắc biết, chính mình không được hoan nghênh...
Ngẫm lại, Đỗ Chi Lan liền cảm thấy có điểm khó chịu.
Vì thế lời nói đến bên miệng liền biến thành, "Mang bạn con đi chơi đi, mama đi cắt trái cây cho hai đứa."
Giờ này khắc này Đỗ Chi Lan cũng trăm triệu lần không nghĩ tới, liền bởi vì chính mình lần đầu tiên không cự tuyệt, thế cho nên tiểu người câm cách vách, thế nhưng thành khách quen nhà nàng!
Liền bởi vì nàng ở ban đầu phóng thích một chút thiện ý.
Kết quả trực tiếp dẫn tới, cuối cùng nàng phải bồi đi vào một đứa con gái nha!
Cho đến lúc này, biết vậy chẳng làm cũng chưa kịp dùng, ngẫm lại đều tức tới nỗi đấm ngực dậm chân!
Kia đều là chuyện sau này.
Hiện tại Đỗ Chi Lan càng xem đứa bé cách vách kia liền càng cảm thấy có điểm đau lòng...
Một đứa trẻ thực ngoan a!
Như thế nào liền...
Ngươi nhìn xem, thời điểm nàng đưa trái cây lại đây, hắn thẹn thùng mà hướng về phía nàng cười ngọt ngào.
Ăn cái gì, phản ứng đầu tiên là dùng nĩa nhỏ xiên miếng trái cây, đưa cho Tinh Tinh ăn trước.
Nhãi con nhà mình một bên ăn cái gì đó một bên chơi món đồ chơi, nước hoa quả nhỏ tích tích trên mặt đất cùng món đồ chơi, đứa nhỏ này lại chậm rì rì cầm khăn giấy. Tích tích ở nơi nào, thằng bé liền cẩn thận mà đem nơi đó lau khô.
Cuối cùng còn kiên nhẫn cùng nhãi con nhà mình ghé vào trên bàn học viết chữ, từng nét bút, nghiêm túc.
An tĩnh đến nỗi làm người đau lòng.
Ngoan đến mức làm người không đành lòng quấy rầy.
Có đôi khi ngẫm lại, đứa bé như vậy, chỉ cần có đủ kiên nhẫn chậm rãi dạy nó, kỳ thật so với đám trẻ bình thường mà nói cũng không kém bao nhiêu.
Nhưng nếu để nàng dưỡng một đứa con như vậy...
Nói thật, nàng cũng không biết, chính mình có thể có kiên nhẫn như vậy hay không.
Nàng sẽ không giống Dương Cần, động một chút lại đánh chửi.
Nhưng thời gian dài, hẳn cũng sẽ cảm thấy tâm mệt. Có lẽ sẽ theo bản năng xem nhẹ đứa nhỏ này, làm bộ như nó không tồn tại.
Mọi nhà mỗi cảnh chẳng ai giống ai, người trưởng thành đều có suy tính chính mình.
Khả năng cũng chỉ có tiểu hài tử, mới có thể không mang theo chút đồng tình kỳ thị nào, tâm địa kiên nhẫn cùng đứa nhỏ này ở chung một khối.

BẠN ĐANG ĐỌC
(EDIT-TIẾP Q3) NHÂN VẬT PHẢN DIỆN HÔM NAY THẬT NGOAN
РазноеMấy thế giới kế tiếp nè, vào nhanh nhanh nào.