502. 9

66 9 0
                                    

Cảnh sát tới cửa một số lần, vậy nên qua một ít ngày thường đem chuyện trong phòng 702 làm đề tài cho cả khu, nữ nhân phòng 702 thế nhưng ngừng nghỉ.

Không phải bởi vì lương tâm phát huy, chủ yếu cô ta cũng muốn mặt mũi.

Toà nhà dân cư kiểu cũ này mấy người ở lâu năm đều biết chủ là Dương lão đầu, vợ chết sớm, liền chỉ có một đứa con gái là Dương Cần toàn dựa vào việc thu tiền thuê nhà mà dưỡng lão.

Dương lão đầu không phải người tốt gì, nhưng tốt xấu có thân phận chủ nhà. Vì thế khuyên con gái chính mình ngừng nghỉ chút, đừng làm hắn mất mặt.

"Khi trước, thời điểm con ly hôn, ba liền cùng con nói qua, một đứa nhỏ tàn tật mà thôi có thể không cần liền không cần. 

Muốn cái tai họa này làm chi, nó là trói buộc, con lại không phải kẻ có kiên nhẫn. Hài tử để con dưỡng, hay để mẹ kế dưỡng không có gì khác nhau. Chính con lại không nghe a!"

Dương lão đầu ghét bỏ đứa cháu ngoại câm này, hoàn toàn bày ra ở bên ngoài.

Cũng đừng nói cái gì mà hắn không ai tình ông cháu gì, cá nhân mỗi người ai không đều thích một đứa cháu bình thường chứ?

Trong nhà nhiều thêm một kẻ tàn phế, ai có thể thích đến?

"Lúc trước một hai phải lấy quyền nuôi nấng chính là con, hiện tại mỗi ngày đánh gần chết mới thôi mắng nó cũng là con, mày sao lại không bớt lo như vậy?"

Dương Cần bị nói đến không dám ngẩng đầu.

Dương lão đầu cuối cùng còn cảnh cáo, "Nếu dưỡng cũng đừng bạc đãi quá tàn nhẫn, mới không sợ gặp báo ứng. Chẳng sợ coi như miêu miêu cẩu cẩu dưỡng lên đều thành, hắn cũng sẽ không nói chuyện, nghe cũng không thế nào nghe được đến, có thể sốt ruột chỗ nào đi?"

Dương Cần có chút ủy khuất nói: "Ba, người cho rằng con không nghĩ đối với nó tốt sao? Nó là từ trong bụng con chui ra, con cũng nghĩ đối xử với nó tốt một chút. Nhưng con tưởng tượng đến là bởi vì có nó mới ly hôn, con liền nhịn không được oán nó."

"Là bởi vì cái gì ly hôn? Còn không phải bởi vì hai vợ chồng chúng bây chính mình không biết cố gắng, hai đứa tranh đua một chút, có bản lĩnh đừng sinh ra đứa trẻ tàn tật này đi."

"..." Lời này thật sốt ruột, Dương Cần trong lúc nhất thời thế nhưng phản bác không được.

"Trên đời này liền chỉ có một tên nam nhân họ Nguyên sao a!? Ly hôn, không biết lại tìm một kẻ khác?"

"Con..." Lúc này mới vừa ly hôn không đến một năm, nào có người cha ruột nào liền khuyên nữ nhi tái giá?

"Mày ngày thường không có việc gì liền đi ra ngoài tìm nam nhân xem, đỡ phải ở nhà đánh thằng nhóc.

Mày xem nó cho dù ghét, nó nhìn mày cũng phải sợ." 

Dương lão đầu có chút không kiên nhẫn, "Các ngươi kia một đống tiền thuê, về sau để mày thu. Cần mặt mũi một chút đi, cầm tiền đi tìm cái người càng tốt, đừng lấy hài tử ra mà xả giận suốt ngày còn để người ta bàn tán."

(EDIT-TIẾP Q3) NHÂN VẬT PHẢN DIỆN HÔM NAY THẬT NGOANNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ