Chương 22:

70 11 0
                                    

Hoàng Nha phóng nhanh ra khỏi phòng, chạy xuống tầng dưới.

Tim gã đập loạn xạ không ngừng, trong mũi chỉ toàn tiếng hít thở nặng nề, cổ họng cũng cực kì khô khốc.

Hoàng Nha có thể cảm nhận được rõ ràng "Hoàng Kế Hành" đang đuổi theo phía sau mình, tiếng bước chân đang dần đến gần giống như bóng ma của cái chết, nỗi sợ hãi cũng y như vậy.

Phải chạy nhanh hơn nữa, nhanh hơn một chút nữa!

Cuối cùng, Hoàng Nha cũng nhìn thấy cửa nhà đang ở ngay phía trước.

Trên mặt gã hiện lên sự vui mừng, dường như nhìn thấy một tia hy vọng, gã phóng tới trước, nhanh chóng mở cửa rồi chạy ra ngoài.

Nhưng mà đúng lúc này, phía sau gã đột nhiên có thứ gì đó đập mạnh tới.

Khoảnh khắc tiếp theo, Hoàng Nha chỉ cảm thấy vai mình đau nhức, hoa mắt chóng mặt, cả người gã bay ra ngoài ngã nhào xuống đất.

Gã rên rỉ khi ngã xuống, rồi quay ngoắt đầu lại.

"Hoàng Kế Hành" đứng ở phía sau cách đó không xa, không biết từ khi nào mà trong tay hắn có thêm một cái xẻng, trên mặt nở nụ cười nham hiểm.

Hoàng Nha nhìn thấy cảnh này, vội vàng vừa lăn vừa bò trên mặt đất mà tiếp tục chạy trốn, bất chấp cơn đau dữ dội trên cơ thể.

Chân gã nhũn cả ra, chỉ có thể lê lết thân mình trên con đường lát đá xanh trong làng, vừa định đứng dậy thì ngay sau đó lại bị cái xẻng đánh thêm một cú vào người.

Sức lực cực kỳ mạnh, không giống sức mạnh mà một ông già có thể sở hữu.

Hoàng Nha bị đánh nằm rạp trên mặt đất, giờ phút này gã mới nhớ lại.

Khi "Hoàng Kế Hành" cầm xẻng đánh về phía gã lần nữa, Hoàng Nha hung hãn quay người lại, một tay nắm lấy xẻng, tay kia giữ chặt tràng hạt ấn mạnh lên trên cánh tay của "Hoàng Kế Hành".

Trong chớp mắt, chỗ cánh tay bị tràng hạt chạm vào của "Hoàng Kế Hành" lập tức phồng rộp lên.

"Hoàng Kế Hành" đau đớn, không thể không buông lỏng tay cầm xẻng ra.

Vẻ mặt Hoàng Nha lộ ra chút vui mừng.

Thế nhưng giây tiếp theo, nụ cười trên mặt Hoàng Nha cứng đờ.

Dường như "Hoàng Kế Hành" không hề cảm thấy một chút đau đớn nào.

Hắn không chút do dự, đột nhiên dùng tay còn lại xé nát da thịt trên cánh tay đang bỏng rát...

Da cánh tay của "Hoàng Kế Hành" từng mảng từng mảng rơi trên cơ thể Hoàng Nha, nhanh chóng chồng chất thành một đống nhỏ.

Giống như nổi sợ hãi đang tích tụ trong lòng, khiến thân thể Hoàng Nha run lên từng cơn, cảm giác sởn cả tóc gáy.

Hai mắt của Hoàng Nha trừng lớn nhìn về phía cánh tay của "Hoàng Kế Hành".

Chỗ mà lớp da bị lột ra, thế mà lại lộ ra một cánh tay khô đen, gầy và vặn xoắn quỷ dị.

Chỉ là cánh tay này dài một cách kỳ lạ, sau khi lớp da bên ngoài bong ra, nó lại càng bị kéo dài ra, thậm chí có thể rủ xuống đến tận đầu gối.

Đoàn Tàu Luân Hồi - Khởi Động Lại - Không Giới HạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ