49. Nơi nguy hiểm là nơi an toàn

51 4 0
                                    

"Bắp luộc đê, bắp luộc nóng hổi vừa thổi vừa ăn đê", một bà cụ đang đẩy chiếc xe đạp cà tàn, phía dưới yên sau là rổ bắp nóng hôi hổi.

Thông bước xuống xe mua bốn trái bắp, bây giờ cũng đã rạng sáng ngày hôm sau. Từ khi nhận được bức thơ cả hai đã tức tốc trở về Bạc Liêu ngay lập tức. Nên màng chi tới việc ăn uống, nghỉ ngơi, lúc tới cạnh ngôi mộ được đắp sơ sài, vì lúc đó ngàn cân treo sợi tóc nên Uyên đã đắp đỡ ngôi mộ đó. Cô nhìn vào ngôi mộ im lìm như người vô hồn, cô đã quá mệt mỏi rồi tới nỗi không còn khóc được nữa. Thiêu cái xác khô hốc, máu đã đông đặc từ lâu, côn trùng đang gặm nhắm từng bộ phận cơ thể mà khiến Thông đau lòng không thôi. Ánh lửa phập phồng phản phất hai cặp mắt vô hồn của hai người, tới khi tro đã tàn, ta trở về cát bụi, Thông gom tro cốt vào trong hủ đựng rồi đậy lại. Anh sẽ trở lại An Giang một chuyến để đưa tro cốt của Thương vào chùa.

Những dòng suy nghĩ của anh bị cắt ngang khi bà cụ ấy đưa trái bắp, anh ngẩn người nhìn vào bà rồi trả tiền.

"Dạ con gửi bà, con cảm ơn"

"Thôi tui hong nhận, đồng chí cứ giữ lấy mà ăn cho no"

"Dạ đâu có được"

"Tui có con cũng theo cách mạng như vậy, hổm rài hong có tin tức chi, tui thấy cậu cái tui nhớ nó", bà cụ vuốt mặt lau mồ hôi cho Thông làm anh cũng rưng rưng nước mắt.

"Dạ vậy con xin nhận, bà nhớ giữ gìn sức khỏe nghen, con có việc đi trước"

Lúc bà cụ đang lau mặt anh nhân lúc bà không để ý thì anh đã lén nhét một đồng đông dương vào túi áo bà.

Cô đang gật gù ngồi trong xe, cái bụng đã kêu ót ét từ lúc nào không biết, Thông đưa cho cô hai trái bắp. Cô đang đói thì cũng vội vã lột ra ăn liền cho nóng, anh thấy cô thì buồn cười vô cùng.

"Cười tui cái chi vậy đồng chí"

"Nhìn đồng chí Hân đôi khi như con nít vậy hén"

"Xời giờ vậy chớ lúc ra chiến trường cái khác liền"

"Nói mới để ý sao đồng chí mạnh mẽ dữ vậy, tình yêu khiến đồng chí xoa dịu nỗi đau bên trong tới vậy hả đa"

"Cũng đúng, mà nè anh cũng nên tìm một nửa cho mình đi", Hân vừa ăn vừa nhìn phản ứng sượng trân khi nhắc tới tình yêu với anh.

"Ầy chuyện là tui muốn hỏi đồng chí, cái cảm giác mà đồng chí là đờn bà mà thương đờn bà á thì có khác giữa hai người khác giới hong"

Hân hơi ngớ người ra sau câu hỏi ngây ngô của anh, đang ăn mà sặc hột bắp lên tới mũi, cô uống ngụm nước rồi nói tiếp.

"Cũng giống mà cũng khác, nhưng mà nếu chọn con đường này sẽ khó khăn lắm á"

"Đánh giặc còn hong sợ thì ba cái quỷ tình yêu này sợ chi"

"Dữ ta đúng là người anh em tốt của tui haha", tự nhiên cô thấy có mùi gì đó là lạ sau câu hỏi vừa rồi.

"Nãy lúc mua bắp dìa cái anh có để ý tới cậu thanh niên ăn bận lịch lãm dữ lắm, nhìn khí chất ấy làm tim anh hơi rung rinh"

[Duyên gái-tự viết] Người con gái thôn VĩNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ