Tăng Thuấn Hy làm một giấc mộng thật dài, cụ thể mơ thấy gì y nhớ không rõ.
Y chỉ biết lúc tỉnh lại, thân thể cùng tinh thần đều cảm giác thoải mái chưa từng có.
Trong không khí có mùi đồ ăn, trước mắt là đất trồng rau sinh cơ bừng bừng, ánh nắng ấm áp chiếu xuống, gió xuân nhè nhẹ thổi qua bí mật mang theo tơ liễu, ánh mắt Tăng Thuấn Hy đuổi theo tơ liễu tự do đó bay qua nóc nhà, bay qua tường viện.
Từ sau khi mất đi hai chân, trong một thời gian dài, thế giới của Tăng Thuấn Hy là màu xám trắng.
Nhưng tại một khắc này, thế giới của y màu sắc tươi đẹp có gió có nắng.
Tăng Thuấn Hy như một đứa con nít mới được sinh ra tò mò đánh giá thế giới xa lạ lại quen thuộc này, nguyên lai mặc kệ thân ở nơi nào, sinh mệnh đều có thể ương ngạnh sinh trưởng.
Thành Nghị từ phòng bếp nhô đầu ra, thấy Tăng Thuấn Hy tỉnh, hắn cười nói: "Chuẩn bị ăn cơm trưa nha ~"
Tăng Thuấn Hy khóe môi giơ lên: "Ân."
Thành Nghị đem cơm trưa bày trên bàn vuông nhỏ dưới mái hiên, bàn vuông này nguyên bản là chiếc trà kỷ ở giữa ghế dựa ở phòng khách.
Thành Nghị phát hiện nó cực kỳ nhẹ, độ lớn nhỏ cũng thích hợp.
Vì thế hắn đem chiếc bàn trà này đặt trên hành lang, chờ Tăng Thuấn Hy tỉnh lại, trên bàn đã bày sẵn đồ ăn.
Đồ ăn trưa hôm nay rất đơn giản, một món là canh măng hầm thịt mà Thành Nghị chờ đợi đã lâu, một món là măng om nồng đậm vị nước tương, món còn lại là hương thung chiên trứng.
Thành Nghị múc một chén canh đưa cho Tăng Thuấn Hy: "Mau nếm thử xem hợp khẩu vị của ngươi không." Canh măng hầm thịt là món ăn mà mùa xuân hàng năm Chu Tử Thư đều sẽ ăn, ở quê hắn, từng nhà đều sẽ làm món này, nhưng hương vị đồ ăn bên trong cũng sẽ không giống nhau.
Có người quen ở trong canh bỏ thêm vài miếng đậu phụ lá, có chút người thích cho thêm mộc nhĩ đen, còn có người ta sẽ dùng canh gà làm nước hầm......!Vô luận nấu thế nào, hương vị đồ ăn cũng sẽ không kém.
Tăng Thuấn Hy nhìn nhìn canh trong chén, trên chén canh màu trắng có một lớp váng dầu nhợt nhạt, ngâm mình bên trong là những miếng thịt và măng xuân lớn, nội dung thật ra khá phong phú.
Múc một muỗng canh nhẹ nhàng húp một chút, tư vị thơm ngon trong nháy mắt thổi quét khoang miệng.
Lông mày Tăng Thuấn Hy hơi hơi nhướng lên, y có chút bất khả tư nghị: Vài loại nguyên liệu bình thường không gì đặc sắc hội tụ cùng một chỗ, làm sao có thể trở thành mùi vị ngon như vậy? Uống một ngụm canh, mới biết được món canh măng hầm thịt này danh bất hư truyền.
Mấy ngụm canh đi xuống, toàn thân tế bào đều tỉnh lại.
Uống hai hớp canh xong, Tăng Thuấn Hy gắp lên một miếng thịt đưa vào trong miệng.
Nhẹ nhàng cắn một cái, y có chút kinh ngạc: "Ân?"
Này thịt cùng thịt bình thường mà y ăn không giống nhau, nhìn kỹ một chút, phần thịt nạc đỏ dị thường, cắn một ngụm có thể cảm giác thịt nạc ở trong miệng tan ra thành sợi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Xuyên thành Tam Vương Phi (Full)
FanficSau khi xuyên về cổ đại, Thành Nghị trở thành một đứa con riêng bị bắt thế gả đi xung hỉ cho Tam Hoàng tử. Tam Hoàng tử Tăng Thuấn Hy đau bệnh toàn thân có vẻ sẽ không sống được bao lâu nữa. Y sắp xếp nguyên chủ vào trong tiểu viện hoang vắng hẻo lá...