Sắc mặt Tiêu Linh trắng bệch hạ thấp đầu không rên một tiếng, y giống một con chó chết tựa trong chính điện Vương phủ.
Sắc mặt bọn thị vệ canh giữ ở một bên rất phức tạp, những tưởng rằng người này chỉ là một tên trộm nhỏ bắt Thương Phong, không nghĩ tới vạch mũ của y ra mới phát hiện, y cư nhiên là Hữu tướng tiền nhiệm của tiên phong doanh Tiêu Linh!
Gặp lại Tiêu Linh, trong lòng bọn thị vệ giống như đánh đổ bình ngũ vị.
Nhìn phản ứng Tiêu Linh, bọn họ liền biết rằng suy đoán lúc trước của bọn họ là chính xác: Tiêu Linh phản bội chủ tử.
Nhưng là vì cái gì? Rõ ràng Tiêu Linh là người sùng bái chủ tử nhất trong bọn hắn, ở trên chiến trường y mấy lần là chắn phía trước chủ tử ngăn trở đao kiếm.
Y trung hậu ngay thẳng ghét ác như cừu, người như vậy vì sao lại phản bội?
Trên đường đưa Tiêu Linh về Vương phủ, bọn họ đã vô số lần muốn hỏi Tiêu Linh vì sao.
Nhưng mà Tiêu Linh chỉ cúi đầu không rên một tiếng, điều này làm cho bọn thị vệ càng khó chịu hơn.
Nếu không phải có Vương phi ở đây, bọn họ đã sớm bắt Tiêu Linh lại đánh y một trận thống khoái.
Nhưng mà Tiêu Linh bị thương, bên cạnh còn có Vương phi, bọn họ chỉ có thể đè nặng cảm xúc của chính mình.
Cố nén khổ sở, hốc mắt bọn thị vệ đều nghẹn đỏ.
Diệp Lâm Phong ngồi xổm bên cạnh cáng của Tiêu Linh, ông nâng cằm xem xét mũi tên chỉ lộ ra một cái đuôi trầm mặc không nói, qua một hồi lâu ông mới ngẩng đầu lên: "Thành Nghị a, ngươi là nghĩ như thế nào mà nhắm vào bộ vị này?"
Vị trí đâm vào rất xảo diệu, hướng lên trên một chút có thể sẽ lấy mạng Tiêu Linh, đi xuống một chút Tiêu Linh liền bỏ chạy.
Diệp Lâm Phong liên tục khen hắn: "Xem ra bình thường chăm học khổ luyện vẫn là hữu hiệu."
Thành Nghị ngượng ngùng gãi hai má: "Kỳ thật......! Là trùng hợp." Hắn vốn nghĩ muốn nhắm mông ngựa làm cho Tiêu Linh không thể cưỡi ngựa chạy trốn, kết quả lý luận và thực tiễn vẫn là có điểm bất đồng, thân cao, góc độ, thực tế......! Rất nhiều nhân tố chồng lên nhau, ám tiễn của hắn liền bắn trật.
Bắn trúng mông Tiêu Linh là chuyện ngoài ý muốn, không nghĩ tới lại đạt được hiệu quả kinh người.
Thành Nghị lúng túng nói: "Thần y, người xem có muốn rút ám tiễn ra hay không? Ta thấy y đổ không ít máu."
Phần áo choàng ngay mông Tiêu Linh bị máu tươi thấm ướt nhẹp, y phục ướt sũng dán lên trên mông, khiến cho hình dạng cái mông đặc biệt rõ ràng.
Diệp Lâm Phong tùy tay vỗ mạnh lên mông trái Tiêu Linh, cái mông nháy mắt căng thẳng phát ra thanh âm rắn chắc thanh thúy.
Tiêu Linh kêu lên một tiếng đau đớn thân thể căng chặt, trên đầu chảy ra mồ hôi lớn bằng hạt đậu.
Diệp Lâm Phong bắt chéo tay vui vẻ nói: "Mông tốt, rất thích hợp để ghim kim."
Thành Nghị:???
BẠN ĐANG ĐỌC
Xuyên thành Tam Vương Phi (Full)
FanficSau khi xuyên về cổ đại, Thành Nghị trở thành một đứa con riêng bị bắt thế gả đi xung hỉ cho Tam Hoàng tử. Tam Hoàng tử Tăng Thuấn Hy đau bệnh toàn thân có vẻ sẽ không sống được bao lâu nữa. Y sắp xếp nguyên chủ vào trong tiểu viện hoang vắng hẻo lá...