Nhìn thấy một cục chăn nỗ lực cuộn lại, trong lòng Tăng Thuấn Hy vừa mềm vừa chát, y cách chăn vỗ nhẹ nhàng: "Không có việc gì A Nghị, đây là tình huống bình thường."
Thanh âm Thành Nghị từ trong chăn truyền ra: "Thực xin lỗi, ta không phải cố ý......" Rất xấu hổ, hắn ngủ cùng Tăng Thuấn Hy lâu như vậy, vẫn luôn khống chế rất tốt, sao hôm nay lại không khống chế tốt vậy?
Cảm nhận được rung động từ dưới chăn truyền đến, bên tai Tăng Thuấn Hy đỏ lên một chút, y ngượng ngùng nói: "Nếu ngươi không biết, ta......! Có thể giúp ngươi."
Thành Nghị sao có thể để cho Tăng Thuấn Hy hỗ trợ, hắn chui đầu ra từ trong chăn: "Không cần, không cần."
Ánh mắt Tăng Thuấn Hy hơi hơi ảm đạm xuống, y từ trên giường xuống rồi thuần thục ngồi lên xe lăn.
Xe lăn chuyển qua sau bình phong, Tăng Thuấn Hy ngừng lại.
Y đưa lưng về phía bình phong, rõ ràng muốn rời đi, nhưng xe lăn lại như mọc rễ rốt cuộc cũng không động đậy.
Sau bình phong truyền đến tiếng xột xoạt, thanh âm của A Nghị bị phóng đại.
Qua một hồi lâu sau, Tăng Thuấn Hy mới nghe được tiếng rên của hắn.
Cơ thể Tăng Thuấn Hy nóng lên, cả người tê dại.
Chờ khi y nghe được tiếng Thành Nghị xuống giường, Tăng Thuấn Hy mới đột nhiên phát hiện chính mình đang làm cái gì, y hồng lỗ tai chạy trối chết.
Chờ Thành Nghị thức dậy, Tăng Thuấn Hy cũng lấy lại tinh thần: "A Nghị, chúng ta có thể xuất phát."
Thành Nghị vẫn đứng ở trong viện nhìn chung quanh: "Chờ một chút, ta còn có chút đồ chưa thu thập xong."
Không bao lâu sau đầu bếp Lão Trương đã đưa đến đây một cái giỏ trúc phủ vải thưa: "Vương phi, thứ ngài cần ở trong này, người xem xem được chưa."
Thành Nghị vạch lớp vải lên nhìn thoáng qua, hắn giơ ngón tay cái với Lão Trương: "Làm được quá tuyệt vời! Không hổ là lão Trương." Được Vương phi khích lệ đầu bếp lão Trương tươi cười đầy mặt, miệng đều sắp kéo dài tới mang tai.
Bình thường lúc ra ngoài, Thành Nghị sẽ đi từ đại môn ra, nhưng mà hôm nay bọn họ lại đi từ cửa hông phía Đông.
Thành Nghị có chút nghi hoặc: "Hy Hy vì sao hôm nay chúng ta đi từ cửa hông?"
Tăng Thuấn Hy kiên nhẫn giải thích: "Cửa lớn Vương phủ đều có mười quan viên vây kín, nếu xuất phát từ đại môn, sẽ bị bọn họ bắt được."
Trên đời không thể thiếu nhất chính là người dệt hoa trên gấm, ngày hôm qua bọn họ ở yến hội đánh bại sứ giả Liêu Hạ, triều thần có chút "Trí tuệ" đã bắt đầu hành động.
Tăng Thuấn Hy không ngại bị người khác dựa vào, nhưng y phản cảm nhóm người này tới nhanh như vậy.
Mục tiêu của bọn họ rất rõ ràng không chút che giấu tâm tư của mình muốn từ trên người mình chiếm được ưu đãi, mà khi chính mình nghèo túng, nhóm người này còn chạy trốn nhanh hơn ai khác.
Thành Nghị khiếp sợ không thôi: "Lại có việc này?"
Tăng Thuấn Hy không nhanh không chậm: "Nếu ngươi muốn cùng bọn họ gặp mặt, chúng ta có thể trở về."
BẠN ĐANG ĐỌC
Xuyên thành Tam Vương Phi (Full)
FanficSau khi xuyên về cổ đại, Thành Nghị trở thành một đứa con riêng bị bắt thế gả đi xung hỉ cho Tam Hoàng tử. Tam Hoàng tử Tăng Thuấn Hy đau bệnh toàn thân có vẻ sẽ không sống được bao lâu nữa. Y sắp xếp nguyên chủ vào trong tiểu viện hoang vắng hẻo lá...