20

32 2 4
                                    

Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả

Dịch: Mặc Thủy

Chương 20

Vụ ủy thác nguy hiểm

John cố gắng hết sức để kiểm soát tay chân đang co giật của mình, nặn ra một nụ cười xấu xí: "Tôi chỉ là một thám tử bình thường ở Luân Đôn, danh tiếng trong ngành cũng rất kém. Ngài đây có thể trả một khoản phí ủy thác hậu hĩnh thế này, tôi khuyên ngài nên tìm đến những thám tử nổi tiếng gần phố Regent, ngài thậm chí có thể thuê mười người cùng một lúc, để họ cùng nhau để tìm ra... người mà ngài nhìn thấy trong giấc mơ."

Còn lâu ấy, không có thám tử có đầu óc nào lại chấp nhận một yêu cầu nghe có vẻ điên khùng như vậy!

"Ngài chỉ cần thể hiện sức mạnh một chút, giống như cách mà ngài vừa làm, sau đó họ sẽ vui lòng phục vụ ngài."

Ai không sợ chết chứ?

Thám tử ở Luân Đôn còn đông hơn cả lũ quạ trên Tháp Luân Đôn*, đi lang thang ngoài đường thôi cũng có thể gặp một người, trong số đó chắc chắn phải có người chịu phục vụ cho sức mạnh huyền bí.

* Tên chính thức là Cung điện và pháo đài của Quốc vương Bệ hạ là một lâu đài lịch sử nằm ở bờ phía bắc của sông Thames ở trung tâm Luân Đôn, Anh.

Dù sao thì anh cũng sẽ không làm. Còn sống không tốt sao?

John nhếch khóe môi, chân thành đề nghị: "Ngài không cân nhắc sao? Xét về mặt hiệu quả, cái này rõ ràng tốt hơn rất nhiều so với đi tìm một thám tử tào lao."

Gymir không hiểu được ý đồ tự giễu ẩn chứa trong câu nói của John. Hắn chỉ nói được tiếng Anh chứ không hiểu được hài đen** của người Anh.

** Hài đen (tiếng Anh: black comedy, black humor, dark humor hay dark comedy) là một thể loại hài kịch sử dụng sự hài hước một cách không lành mạnh, bắt nguồn từ những vấn đề mang tính cấm kỵ và được xem là tương đương với bối cảnh trước đây của thể loại "gallows humor".

Về phần sự tức giận và kiêu ngạo nổi loạn trong lòng John? Kiến khỏe mạnh đều như thế cả. Vì người hèn nhát sẽ không có ý chí kiên cường, người kiên định sẽ tìm cách chiến đấu khi đối mặt với tà thần không thể miêu tả, nên Gymir không hề tức giận.

Thần cổ xưa không quan tâm thái độ của con người có tôn trọng, hoặc ngôn ngữ có vượt quá giới hạn hay không. Bất cứ ai có thể đến gần họ, nói chuyện với hóa thân của họ mà không mất ý thức đều tốt. Dù những người này có nói gì thì họ cũng sẽ không tức giận, mà chẳng đáng phải tức giận. Suy cho cùng, con người không gây ra mối đe dọa nào, sức chiến đấu của loài người chỉ ngang bằng với loài kiến.

Có thể con người không nghĩ như vậy, nhưng trong mắt thần, không có sự khác biệt giữa rất yếu và cực kỳ yếu.

"Thám tử khác? Không, ta chỉ muốn ngươi nhận nhiệm vụ này. Khi đi ngang qua bậu cửa sổ này, ta tình cờ nhìn thấy phí ủy thác mà ngươi nhận được, dường như đến từ đồng loại của ta. Theo lời trên báo chí của loài người, Danh tiếng của một tiệm may được xây dựng dựa trên lời khen ngợi của người khác, chỉ cần đứng trước tiệm nửa ngày, nhìn đẳng cấp của người bước ra từ những chiếc xe ngựa dừng tại đó, là sẽ biết mình có nên bước vào cửa tiệm đó, giao phó tiền bạc và lòng tin của mình hay không." Gymir đọc lại nguyên văn đoạn quảng cáo của tiệm may trên tờ The Times ngày hôm nay.

[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ