34-Những Đồng Vàng Xui Xẻo

34 2 0
                                    

Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả

Dịch: Mặc Thủy

Phần 3

Những Đồng Vàng Xui Xẻo

Năm 1930, tàu tốc hành Phương Đông

*

Chương 34

Chủ ngân hàng kỳ lạ

Calais, nước Pháp, năm 1930.

Cơn bão dữ dội ngoài biển bỗng ập vào thành phố.

Những chiếc dù bị bỏ lại trên bãi biển chưa kịp thu dọn đã hòa vào đội diễu hành của cơn bão, nhảy múa cùng chúng còn có những chiếc lá cọ khổng lồ và mái che của các cửa hàng trên đường phố.

Rầm.

Mái che đập xuống sân lộ thiên ở tầng ba của một khách sạn sang trọng, rồi làm sập tường của một căn phòng gần đó. Cơn gió dữ dội cuốn bay mọi thứ trong phòng trong thoáng chốc, ngay cả rèm trên chiếc giường bốn cọc cũng bị thổi đi.

Rồi cơn mưa lớn trút thẳng xuống, như súng phun nước trong khu vườn thượng uyển, đảm bảo mọi thứ ướt sũng từ đầu đến chân, không nơi nào thoát khỏi.

Johnson mặt đầy nước, nằm trên chiếc giường ướt thở dài. Y mò dậy đẩy chiếc tủ quần áo lớn vào khoảng trống trên tường, ngăn gió mưa làm hư hỏng thêm đồ đạc trong phòng.

Cộc cộc cộc.

Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa dữ dội, sau đó là câu hỏi hoảng loạn: "Thưa ngài? Thưa ngài!"

Sau đó cửa bị đá văng ra, quản lý khách sạn Mark cùng hai người phục vụ hoảng sợ lao vào.

Quản lý khách sạn hít một hơi thật mạnh khi nhìn thấy tình cảnh bi thảm trong phòng, đến khi thấy Johnson hoàn toàn nguyên vẹn, không có vẻ gì bị thương, ông ta vừa mừng vừa sợ hãi nói: "Ôi Chúa ơi, trí nhớ của tôi chắc chắn đã bị con quỷ nhỏ nào đó gặm đi mất một mẩu, sao tôi có thể quên mất rằng có một vị khách ở tầng ba. Nếu tôi không đọc sổ đăng ký ở quầy lễ tân thì tôi đã phạm sai lầm lớn! Ngài Johnson, ngài có sao không?"

Khi quản lý khách sạn đang nói, hai nhân viên phục vụ đều ngơ ngác, hoàn toàn không hiểu nổi tình huống này. Mãi cho đến khi quản lý khách sạn nhắc đến cái tên Johnson, họ mới sửng sốt như thể bất ngờ nhìn thấy y. Đúng thế, đây hẳn là một quý ông nước Anh đã thuê phòng từ hai ngày trước, có vẻ là một thương nhân, hay là một người thích du lịch. Dù thế nào đi nữa đều quá phổ biến, nên không gây ấn tượng gì đặc biệt.

Sáng hôm qua gió bắt đầu thổi mạnh khiến nhiều du khách mắc kẹt, đến chiều, nhiều khách đổ xô đến nhận phòng. Những người phục vụ bận rộn đến mức đầu óc choáng váng, thậm chí không nhớ được họ của một số khách. Nếu người trong phòng không bấm chuông gọi, họ thậm chí sẽ không nghĩ đến việc đến việc đưa đồ ăn lên.

"Chất lượng giấc ngủ của ngài tốt quá." Quản lý khách sạn Mark thăm dò: "Ngài không nghe thấy tiếng gió bên ngoài sao? Âm thanh đó giống như tiếng rên rỉ của nữ thần biển trong truyền thuyết, những vị khách khác trong khách sạn sợ đến nỗi cả đêm không ngủ được!"

[2024-DỊCH XONG] ĐÁ DỮNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ